Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1480:

 

“Bố!”

 

Lâm Hạo giơ hai tay nhận di chúc, khi ông ta thấy được nội dung trong di chúc thì hai mắt lập tức đỏ ngầu, trong mắt tràn đầy cảm động.

 

Thì ra bố ông ta đã định truyền lại vị trí chủ gia tộc cho ông ta từ lâu rồi.

 

“Đi đi!”

 

Lâm Thiên Tường đi tới bên cạnh Lâm Hạo, nặng nề vỗ lên vai ông ta, vẻ mặt nghiêm túc nói.

 

“Dạ!”

 

Lâm Hạo không do dự nữa, cầm lấy di chúc, nhanh chân rời đi.

 

Thứ ông ta muốn lấy lại không chỉ là của riêng mình, mà còn là mọi thứ mà bố ông ta muốn cho ông ta nữa.

 

“Như à, cuối cùng là tôi đã phụ bà, bây giờ Tình Cổ đã bị diệt, nghiệt duyên của tôi và bà cũng nên chấm dứt rồi!”

 

Sau khi Lâm Hạo rời đi, Lâm Thiên Tường đứng trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía Nam, cảm thán nói.

 

Cùng lúc đó một chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi đậu cửa trang viên nhà họ Lâm, hai bóng người bước xuống.

 

“Cậu Thanh đây chính là nhà họ Lâm!”

 

Khương Hùng ngẩng đầu nhìn biển hiệu Lâm Thị trên đầu nói.

 

Dương Thanh khẽ gật đầu, nhưng vừa bước xuống xe anh đã cảm nhận được mấy chục luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ toát ra từ trong nhà họ Lâm.

 

“Xem ra, nhà họ Lâm cũng đang trải qua những việc mà nhà họ Khương đã từng trải”.

 

Dương Thanh bỗng lên tiếng.

 

Khương Hùng đương nhiên cũng cảm nhận được khẽ gật đầu, vẻ mặt phức tạp nói: “Nhà họ Lâm chỉ có lột xác mới trở thành nhà họ Lâm thật sự được”.

 

Tuy Vương thành Quan có bốn gia tộc đứng đầu, nhưng mấy năm nay vì bệnh tình của Lâm Thiên Tường càng ngày ngày nặng, dòng dõi và các nhánh không ngừng đấu đá, nên thực lực của nhà họ Lâm giảm mạnh.

 

Có thể nói, nhà họ Lâm hiện nay không đủ thực lực để sánh ngang với ba gia tộc lớn kia nữa.

 

“Cậu Thanh, chúng ta phải đi vào sao?”

 

Khương Hùng hơi do dự, hỏi Dương Thanh.

 

Dương Thanh nói đầy ẩn ý: “Có thể chúng ta sẽ giúp đỡ được ông chủ Lâm đấy. Đi thôi!”

 

“Được!”

 

Khương Hùng dẫn Dương Thanh đi về phía trước, hai người vừa định bước vào thì bị hai vệ sĩ ngăn lại.”Tôi là Khương Hùng ông chủ nhà họ Khương, vị này là cậu Thanh. Chúng tôi đến thăm ông chủ Lâm, phiền hai người thông báo giúp!”

 

Khương Hùng lên tiếng.”Ông chủ Khương, vô cùng xin lỗi. Ông chủ Lâm đã qua đời rồi. Nhà họ Lâm đang chuẩn bị hậu sự cho ông ấy, tạm thời không tiện tiếp khách”.

 

Sau khi biết được thân phận của Khương Hùng, vẻ mặt vệ sĩ nghiêm nghị nói.Nghe được lời của vệ sĩ, Khương Hùng và Dương Thanh đều sững sờ”

 

Ông chủ Lâm qua đời, chuyện xảy ra khi nào?” Hai người liếc mắt nhìn nhau, Khương Hùng vội hỏi.

 

“Ông chủ bệnh nặng nhiều năm, sáng hôm nay được bác sĩ thông báo bệnh tình nguy kịch, tiếp đó Lâm Hạo lại dẫn ông chủ ra khỏi nhà tìm thần y, lúc trở về ông chủ đã bệnh chết rồi”.

 

Vệ sĩ ăn ngay nói thật.

 

Vệ sĩ không giống đang nói dối, cũng không cần thiết nói dối. Điều đó có nghĩa là Lâm Thiên Tường đang tạm thời giả chết.

 

Trong nháy mắt Khương Hùng đã đoán ra được ý đồ của Lâm Thiên Tường.

 

Nếu Khương Hùng đã đoán được ý đồ của Lâm Thiên Tường thì đương nhiên lão ta sẽ không vạch trần, chỉ nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt dò hỏi.

 

“Nếu vậy, ngày khác chúng tôi sẽ ghé thăm!”

 

Dương Thanh cười hờ hững, sau đó xoay người lên xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK