Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1748:

 

Long Đằng đang đứng đầu cũng không tức giận, vì Long Thiên Vũ không nói sai, so với Hoàng tộc họ Long, nhà họ Long ở Yến Đô đúng là rất yếu. “Điện hạ, xin ngài báo thù cho nhà họ Long!”

 

Long Đằng bỗng quỳ xuống đất, nói với đôi mắt đỏ ngầu.

 

Cái quỳ này của lão ta khiến Long Thiên Vũ giật mình, ngay sau đó, dòng chính của nhà họ Long đang đứng sau lưng Long Đằng cũng quỳ xuống, nói lớn: “Xin điện hạ báo thù rửa hận cho nhà họ Long!”

 

“Một đám rác rưởi, nếu chúng tôi không đến, có lẽ suốt đời này các người cũng đừng mơ đến chuyện báo thừ”.

 

Long Thiên Vũ cười lạnh: “Cứ yên tâm, lần này tôi đến Yến Đô là để báo thù cho các người, tuy các người chỉ là rác rưởi, nhưng dù sao trong người cũng có dòng máu của nhà họ Long tôi”.

 

Bị Long Thiên Vũ sỉ nhục liên tiếp như thế, rất nhiều dòng chính của nhà họ Long đều hơi tức giận nhưng cũng không dám nói gì. Đối phương là cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Long, có quyền cao chức trọng ở Hoàng tộc họ Long, ai dám hỗn xược với hắn ta chứ? “Bây giờ liên lạc với Dương Thanh, bảo cậu ta đến quỳ trước mặt tôi trong vòng mười phút, giải thích cho tôi biết, tại sao lại ra tay với nhà họ Long. Nếu cậu ta giải thích không rõ, tôi sẽ đích thân tiễn cậu ta lên đường”.

 

Long Thiên Vũ ngồi xuống ghế, bảo Long Đăng.

 

Nghe thấy thế, Long Đằng biến sắc, quả nhiên Hoàng tộc họ Long vẫn đến vì Dương Thanh ư?

 

Long Đằng đã sớm nghĩ đến việc Hoàng tộc họ Long sẽ đổ hết chuyện xảy ra tối qua lên đầu Dương Thanh. Nhưng lão ta không ngờ Hoàng tộc họ Long lại đến nhanh như thế, chuyện mới xảy ra tối qua mà sáng sớm hôm nay họ đã tới rồi. “Điện hạ, thế lực ra tay với nhà họ Long tối qua là Liên minh Vương tộc chứ không phải cậu Thanh!”

 

Long Đằng nói: “Cậu Thanh là bạn vong niên của tôi, còn giúp nhà họ Long rất nhiều lần, chuyện xảy ra tối qua không hề liên quan đến cậu ấy.”

 

“Hửm?”

 

Long Thiên Vũ lập tức nhướng mày: “Ý ông là Hoàng “ý tộc họ Long nhận được thông tin sai lệch ư? Ông đang nghi ngờ năng lực của Hoàng tộc họ Long à?”

 

Chỉ một câu của hắn ta đã chụp mũ cho Long Đằng, chuyện này khiến sắc mặt Long Đằng càng thêm khó coi. “Điện hạ, Long Đằng không hề có ý đó! Mười kẻ địch xông vào đây tối qua đã bị giết hết, nếu điện hạ không tin lời tôi nói thì có thể cho người điều tra, chắc chắn sẽ biết họ đều là cao thủ của Liên minh Vương tộc”.

 

Long Đẳng vội nói.

 

Tuy rõ ràng Hoàng tộc họ Long đến vì Dương Thanh, chuyện tối qua chỉ là cái cớ để Hoàng tộc họ Long tiến vào Yến Độ, nhưng lão ta vẫn muốn thuyết phục, hy vọng có thể ngăn được xung đột giữa Dương Thanh và Hoàng tộc họ Long. “Câm mồm!”

 

Long Thiên Vũ chợt quát lên, híp mắt: “Nếu tôi đã tới Yền Đô, mọi chuyện sẽ do tôi quyết định, tôi bảo ông liên lạc với Dương Thanh thì ông cứ làm đi.”

 

“Ông biết hậu quả khi làm trái lệnh tôi là gì rồi chứ?”

 

Nhìn dáng vẻ ngang ngược của Long Thiên Vũ, Long Đăng chỉ cảm thấy rất bị ai.

 

Lão ta định thuyết phục để giảm bớt mâu thuẫn giữa Dương Thanh và Hoàng tộc họ Long, nhưng Hoàng tộc họ Long vốn không định bỏ qua cho Dương Thanh. “Được, tôi gọi!”

 

Long Đăng nghiến răng nghiến lợi, bấm số Dương Thanh. “Cậu Thanh, điện hạ Long Thiên Vũ cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Long muốn gặp cậu, bây giờ cậu có thời gian đến nhà họ Long một chuyển không?”

 

Lúc này, Dương Thanh đang ở dinh thự Vân Phong, ăn cơm với vợ và con gái, bỗng nhận được điện thoại từ Long Đăng, không khỏi nhíu mày. “Hai mẹ con ăn đi, anh nghe điện thoại đã

 

Dương Thanh nói rồi quay người đi ra ngoài, sau đó mới đáp: “Nếu anh ta muốn gặp tôi thì bảo anh ta đến tập đoàn Nhạn Thanh mà chờ”.

 

Đương nhiên Dương Thanh cũng hiểu, việc Long Đằng gọi anh đến nhà họ Long là mệnh lệnh của Long Thiên Vũ.

 

Nếu Hoàng tộc họ Long đã kiêu ngạo đến thế, đương nhiên anh sẽ không. nề mặt đối phương.

 

Có vẻ Long Đằng rất khó xử, trầm giọng nói: “Cậu Thanh, xem như tôi xin cậu, cậu đến nhà họ Long một chuyến được không?”

 

Dương Thanh đang định từ chối, nhưng khi nghe thấy giọng điệu của Long Đằng thì biết ngay lão ta bị ép buộc. “Được, nếu anh ta đã muốn gặp tôi thì tôi sẽ đến đó, nhưng tôi không thể đảm bảo mình sẽ làm gì đâu”.

 

Dương Thanh lạnh lùng nói.

 

Long Đảng vội nói: “Vâng! Vậy tôi chờ cậu ở nhà họ Long nhé!

 

Sau khi cúp máy xong, lưng Long Đằng đã đầm đìa mồ hôi lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK