Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3135:

Sau khi thấy Mục thành chủ, Dương Thanh hỏi: “Mục thành chủ, ông tìm tôi à?”

Mục thành chủ mỉm cười, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh: “Ngồi xuống rồi nói sau!”

Sau khi Dương Thanh ngồi xuống, Mục thành chủ mới mỉm cười: “Tôi tìm cậu đến để báo tin tốt này cho cậu, vì Tiểu Uyển đã giúp chân tôi có lại một chút cảm giác, thực lực của tôi đã tăng lên, bây giờ cho dù thành chủ Hoài Thành tới, tôi cũng tự tin có thể bảo vệ mọi người an toàn”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh thầm kinh ngạc, anh biết thực lực của Mục thành chủ rất khó lường, nhưng không ngờ Phùng Tiểu Uyển còn chưa chữa khỏi chân cho ông lão, chỉ mới giúp chân ông lão tạm thời có cảm giác mà thực lực của ông lão đã tăng lên rồi.

Vậy nếu chân Mục thành chủ khỏi hẳn, thực lực của ông lão sẽ mạnh tới mức nào chứ?

Dương Thanh cười nói: “Vậy phải chúc mừng Mục thành chủ rồi!”

Mục thành chủ mỉm cười: “Đều nhờ phúc của cậu, nếu không có cậu, có lẽ đời tôi đừng hòng bước đi nữa”.

Dương Thanh không muốn nhiều lời về chuyện này, bèn nói: “Mục thành chủ, chắc ông †ìm tôi đến không chỉ vì chuyện này nhỉ?”

Mục thành chủ khẽ gật đầu, sắc mặt bỗng nghiêm nghị hẳn lên, ông lão nhìn chăm chăm vào Dương Thanh: “Có phải cậu có một con dao găm linh khí không?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh thầm kinh hãi. Vì anh đã chuẩn bị trước nên nét mặt không thay đổi gì nhiều.

Dương Thanh hỏi: “Sao Mục thành chủ lại nghĩ thế?”

Mục thành chủ nói với vẻ nghiêm túc: “Cậu đừng hiểu lầm, tôi hỏi cậu chuyện này vì cao thủ mà tôi cử đến nhà họ Đinh để giết Đinh Xương đã tình cờ biết được trong tay cậu có một con dao găm linh khí”.

“Thế nên tôi mới hỏi cậu, vì chuyện này rất quan trọng. Một khi tin này lộ ra ngoài, cậu sẽ gặp phải phiền phức cực lớn”.

“Nếu trong tay cậu có dao găm linh khí thật, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không nhòm ngó gì nó đâu, còn tìm mọi cách để giúp cậu giấu giếm tin này nữa”.

“Bây giờ tôi tìm cậu vì muốn xác nhận xem trong tay cậu có dao găm linh khí thật không, nếu có thì ai biết tin này? Tôi sẽ tìm mọi cách để giúp cậu giết kẻ địch biết tin tức đó!” Mục thành chủ nói rồi im lặng, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Dương Thanh bỗng cười lạnh: “Mục thành chủ, nếu tôi không nhầm, chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh mới có thể kiểm soát linh khí đúng không? Ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ và trung kỳ cũng chưa chắc đã nắm giữ được linh khí”.

“Tôi mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, sao có thể kiểm soát một con dao găm linh khí được?”

Nghe thấy thế, Mục thành chủ vẫn không nói gì, chỉ nhìn Dương Thanh.

Dương Thanh nói tiếp: “Nếu tôi không đoán nhầm, chắc tin tức này là lời đồn bậy, bởi vì cao thủ của phủ Hoài Thành cứ đuổi giết tôi, nên người ta mới nghĩ phủ Hoài Thành điên cuồng như thế để đạt được gì đó từ tôi”.

“Nhưng với cảnh giới võ thuật của tôi, có gì đáng để thành chủ Hoài Thành nhòm ngó chứ?

Do đó có người đoán, có lẽ tôi có linh khí, nên mới bị phủ Hoài Thành đuổi giết”.

“Nhưng tôi có thể khẳng định với Mục thành chủ, trong tay tôi không có linh khí gì, về việc tại sao phủ Hoài Thành lại đuổi giết tôi, bởi vì tôi đã giết con rể của thành chủ Hoài Thành, lần này tôi đến Hoài Thành cũng vì bị phủ Hoài Thành dùng thủ đoạn ép buộc”.

Rõ ràng lời Dương Thanh nói cũng không có sức thuyết phục cho lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK