Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1706:

 

Bạch Vương giải thích, mặt không hề có chút lo lắng nào, giống như lão ta đã tìm được ba cao thủ Thần Cảnh khác rồi.

 

“Ngoài Dương Thanh ra, chúng ta có hội tiếp xúc với cao thủ Thần Cảnh nào khác à?”

 

Tào Vương nhíu mày hỏi.

 

Mã Vương cùng nói: “Lưu lão quái này đúng là điên cuồng, lại muốn tìm bổn cao thủ Thần Cảnh. Chẳng lẽ lão ta muốn hút máu của bốn vị cao thủ Thần Cảnh để luyện chế cổ trùng?”

 

Nào ngờ Mã Vương chỉ nói đùa thôi nhưng Bạch Vương lại gật đầu: “Đúng vậy, dùng máu tươi của bốn vị cao thủ Thần Cảnh để nuôi một con cổ trùng!”

 

Lão ta vừa dứt lời tất cả mọi người đều ngơ ngẫn, dùng máu của bốn vao thủ Thần Cảnh để luyện chế một con cổ trùng. Trên đời này có kẻ điên đến vậy à?

 

“Lưu lão quái này kiêu ngạo quá rồi nhỉ? Dù lão ta là cao thủ Thần Cảnh, muốn rút cạn máu của bốn cao thủ Thần Cảnh, lão ta nghĩ mình đã vượt trên cả Thần Cảnh à?”

 

Tiết Vương bỗng trầm giọng nói, chỉ là nói xong câu cuối cùng, bỗng mặt đầy sợ hãi: “Chẳng lẽ Lưu lão quái là cao thủ trên cả Thần Cảnh thật?”

 

Mã Vương và Tào Vương cũng biến sắc, nhìn Bạch Vương như thể không tin nổi.

 

Bạch Vương cười lắc đầu: “Không thể nào! Mặc dù đại đồ đệ của lão ta cũng là cao thủ Thần Cảnh nhưng khoảnh cách chênh lệch giữa họ rất lớn”.

 

“Hơn nữa khoảng cách giữa các cao thủ Vương Cảnh cực kỳ lớn, sợ là khoảng cách chênh lệch giữa các cao thủ Thần Cảnh càng lớn hơn nữa”.

 

“Dù Lưu lão quái có mạnh cũng không thể vượt khỏi Thần Cảnh được. Nếu lão ta mạnh đến vậy, sao vẫn bị trói buộc ở Miêu Thành?”

 

Nghe Bạch Vương nói, mấy vị Vương khác bình tĩnh hơn nhiều.

 

Trong mắt họ Thần Cảnh đã là đỉnh cao, còn về cảnh giới trên Thần Cảnh, đúng là chưa nghe nói bao giờ.

 

“Chỉ là Lưu lão quái đưa ra yêu cầu muốn bốn cao thủ Thần Cảnh, nhưng chỉ có một Dương Thanh. Chúng ta phải chạy đi đâu tìm ba cao thủ Thần Cảnh khác cho lão ta đây?”

 

Tào Vương nhíu mày hỏi.

 

Lưu lão quái không có ý định gì với Đế Thôn là chuyện không gì tốt hơn được nữa.

 

Nhưng lão ta muốn bốn cao thủ Thần Cảnh, ý định này hơi điên cuồng đúng không?

 

Mắt Bạch Vương sáng lấp lánh, bỗng nói: “Chẳng lẽ các ông nghĩ bây giờ cuộc chiến tranh giành Đế Thôn chỉ có một mình Liên minh Vương tộc và chiến vực à?”

 

“Chẳng lẽ còn có sự tham gia của các thế lực khác?”

 

Mã Vương kinh ngạc nói.

 

Bạch Vương gật đầu: “Theo tôi được biết, Hoàng tộc họ Long đã chuẩn bị xong, chuẩn bị phái người đến Yến Đô bất kỳ lúc nào”.

 

Mấy vị Vương biết tin này xong, ai nấy đều khiếp sợ: “Hoàng tộc cũng muốn vào cuộc à?”

 

“Chiến vực chỉ phái ra một cao thủ Thần Cảnh như Dương Thanh đã làm chúng ta khó có thể đối phỏ được. Nếu Hoàng tộc cũng vào cuộc, phái ra thêm vài cao thủ Thần Cảnh, Liên minh Vương tộc chúng ta còn cơ hội à?”

 

Với Liên minh Vương tộc mà nói, tin tức này giống một thảm họa.

 

Chiến vực hay Hoàng tộc đều có cao thủ Thần Cảnh, chỉ riêng mình Liên minh Vương tộc, cao thủ mạnh nhất chỉ mới ở mức bán bộ Thần Cảnh.

 

Khoảng cách giữa bán bộ Thần Cảnh và Thần Cảnh không hề nhỏ chút nào, dù tất cả cao thủ đứng đầu Liên minh Vương tộc tiến quân vào Yến Đô, sợ là cũng không có cơ hội lấy được Đế Thôn.

 

“Tôi biết rồi!”

 

Tiết Vương chợt nói: “Bạch Vương, ban nãy ông nói Lưu lão quái sẵn sàng bắt tay với chúng ta nhưng yêu cầu chúng ta tìm cho lão ta bốn cao thủ Thần Cảnh”.

 

“Nếu tôi không đoán nhầm, ý của Bạch Vương là định đổ thêm dầu vào cuộc chiến Yến Đô, để Hoàng tộc tham gia càng sớm càng tốt?”

 

“Bởi chỉ có thế mới tìm được ba cao thủ Thần Cảnh khác cho Lưu lão quái”.

 

Bạch Vương cười ha ha: “Không hổ là Tiết Vương, quả nhiên thông minh! Đúng vậy, đây là ý định của tôi. Hoàng tộc đã thèm muốn Đế Thôn lâu rồi nhưng họ không dám phá vỡ quy định trăm năm trước do người đó đặt ra”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK