Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2211:

 

Một tiếng xương gãy giòn giã vang lên, cổ của đội trưởng đội tuần tra đã bị bẻ gãy, thân thể bị quảng xuống, mềm oặt gục trên mặt đất.

 

Những đội viên khác đều sợ hãi chết sững, đội trưởng mới rồi còn sống sờ sờ, vậy mà lại dễ dàng bị giết chết rồi?

 

“Bịch!”

 

Mấy gã đội viên còn lại vội vàng quỳ ngay xuống, cầu xin: “Thưa ông, chúng tôi không biết, thực sự không biết ạ!”

 

“Hay là ông đi hỏi chủ gia tộc chúng tôi đi ạ, nếu cả ông ấy cũng không biết thì ông có thể đi hỏi cô Tỉnh Tuyết, đúng, hỏi cô Tỉnh Tuyết ấy ạ!”

 

“Cô Tinh Tuyết là người cứu cậu Thanh, để báo đáp ơn cứu mạng của cô Tỉnh Tuyết, cậu Thanh mới trợ giúp nhà họ Lục trở thành bá chủ Ninh Châu, ông cứ đi tìm cô ấy, cô ấy nhất định biết Dương Thanh đang ở đâu”.

 

“Phụt phụt phụt…”

 

Ngay khi bọn họ vừa dứt lời, vài viên đá đã xuyên thủng cổ họng bọn họ, mấy thi thể rầm rầm đổ xuống đất.

 

Bóng người đàn ông trung niên kia lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.

 

Lúc này, trong phòng tiệc nhà họ Lục, đám đông đang ăn uống linh đình, sắc mặt mỗi người nhà họ Lục đều vui tươi hớn hở.

 

Ai cũng hiểu, sau bữa tiệc này, nhà họ Lục sẽ thành bá chủ danh chính ngôn thuận của Ninh Châu.

 

“Ha ha ha, cảm ơn các vị đã tới chung vui, sau này xin nhờ các vị giúp đỡ nhiều hơn!”

 

Lục Xuyên là người thừa kế vị trí chủ gia tộc đời tiếp theo của nhà họ Lục, bấy giờ cũng đứng ra chắp tay tươi cười nói với mọi người.

 

“Chắc chắn rồi, chắc chăn rồi!”

 

Tất cả đều vui vẻ đáp lại.

 

“Uỳnh!”

 

Đúng lúc này, một tiếng động lớn vang lên, cánh cửa phòng tiệc đột nhiên bị đá tung, bay thẳng vào giữa phòng, mấy vị khách đứng gần cửa nhất đều đã bị cánh cửa hất bay, hộc máu.

 

“Kẻ nào?”

 

Tất cả đều khiếp sợ quay ra nhìn.

 

Người nhà họ Lục đều cực kì tức giận, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào bóng người trung niên đứng ngay bậc cửa kia.

 

Người đàn ông trung niên đó chính là anh ruột của Long Khoa, Long Dược.

 

“Tên khốn, mày là ai? Dám tự tiện xông vào nhà họ Lục chúng tao, chán sống rồi à?”

 

Một gã cao thủ của nhà họ Lục quát lớn, xông tới.

 

Nhưng Long Dược vẫn đứng im, không thèm động đậy một chút, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm gã cao thủ đang xông về phía mình.

 

“Chết đi cho tao!”

 

Cao thủ của nhà họ Lục vọt tới trước mặt Long Dược, gầm lên một tiếng giận dữ, đánh ra một quyền.

 

“Oành!”

 

Một giây tiếp theo, mọi người đều khiếp sợ chứng kiến, Long Dược đứng yên tại chỗ, vung tay chém ra một chưởng, cao thủ kia lập tức bị đánh bay.

 

Vừa rơi xuống đất, cao thủ này lập tức mất mạng!

 

Lặng ngắt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK