Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2977:

“Đúng vậy, chỉ khi nào ông chết, chuyện chúng tôi tiết lộ bí mật của Dược Vương Cốc mới không bị truyền về Dược Vương Gốc, cho nên, ông phải chết”.

“Xích Thố, ông hãy yên tâm đi, coi như lấy tính mạng của một mình ông đổi lấy tính mạng của bốn người chúng tôi!”

Các cao thủ khác cũng đều lên tiếng khẳng định.

hẳn Sắc mặt Xích Thố đã âm trầm cực kì, ông ta học nhìn bốn người kia, nói: “Các ông tưởng rằng tôi chết rồi thì Dược Vương sẽ tha cho các ông hả?

khô giờ, chắc? Các ông coi Dược Vương là đồ ngu Gã cao thủ cầm đầu dữ dăn nói: “Chúng tôi ng có thời gian nghĩ nhiều như vậy nữa, hiện chúng tôi chỉ có thể giết ông thì mới sống tiếp được!”

Dứt lời, ông ta quát lớn: ‘Các anh em, cùng nhau ra tay đi!”

Gã cầm đầu vừa ra lệnh, cả bốn đồng thời ra tay, tức thì, bốn đòn công kích cực mạnh đồng loạt rơi xuống người Xích Thố.

Xích Thố hộc ra một ngụm máu tươi, sự sống nhanh chóng tan biến.

Xích Thố chỉ là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phoi ng, lại bị bốn gã cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt tấn công, hiển nhiên, bốn gã này cũng lo người khác phản bội nên mới yêu cầu tất cả cùng ra tay, chỉ có như thế mọi người mới cùng bị cột lên một chiếc thuyền.

Gã cao thủ cầm đầu nhìn về phía Lão Cửu, nói: “Chúng tôi đã làm theo lời ông, hiện giờ có thể để chúng tôi đi được chưa?”

Lão Cửu lại nói: “Vừa rồi tôi chỉ nói, nếu các ngư: ời giết Xích Thố thì sẽ cho các ông một cơ hội sống sót, nhưng tôi chưa nói sẽ thả các người đi”.

Nghe thế, bốn người kia lập tức biến sắc.

Gã cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông chơi chúng tôi?”

Lão Cửu nhíu mày, lạnh lùng bảo: “Nói năng phả ngh ¡ chú ý thái độ, bäng không, hậu quả sẽ rất iêm trọng đấy”.

Cả đám cao thủ đều run lên, nhớ tới thủ đoạn của Ì ão Cửu, bọn họ mới ý thức được, kẻ mà bọn họ đang phải đối mặt chính là một đại sư về cổ thuật thứ thiệt của Miêu Thành, là bậc cao thủ có thể giết người một cách vô hình.

Lão Cửu bồng nói: “Hiện giờ tôi cho các người một nhiệm vụ, chỉ cần các người có thể hoàn thành, tôi bảo đảm sẽ để các người rời khỏi Hoài Thành’.

Gã cao thủ cầm đầu hỏi lại theo bản năng: “Cần chúng tôi làm gì?”

Lão Cửu nói: ‘Quay về Dược Vương Cốc, làm gián hình điệp cho chúng tôi, báo lại cho chúng tôi tình trong Dược Vương Gốc đúng lúc, chỉ cần các người làm được, tôi sẽ thả các người đi”.

Bốn người kia lập tức co rụt con ngươi lại, vốn tưởn g lão Cửu sẽ thả bọn họ rời khỏi Hoài Thành, nào ngờ lão Cửu không chỉ không cho bọn họ đi mà còn yêu cầu bọn họ quay về Dược Vương Cốc làm gián điệp.

Như vậy chính là triệt để cắt đứt mọi đường lui của họ, một khi bọn họ đồng ý, họ sẽ rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này bọn họ còn lựa chọn nào khác sao? ` Nếu không làm theo yêu cầu của lão Cửu, chỉ sợ lão Cửu sẽ lập tức giết chết bọn họ.

Được, chúng tôi đồng ý!”

Mấy người nhìn nhau, sau đó hạ quyết tâm, đáp.

Cao thủ cầm đầu lại hỏi: “Nhưng giờ Xích Thố đã chết, chúng tôi quay lại Dược Vương Cốc thì nên giải thích thế nào cho trót lọt?”

L Xích ão Cửu lạnh nhạt bảo: “Đến khi đó, cứ nói Thố đã bị Dương Thanh giết chết”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK