Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1207:

 

“Tôi biết phải làm gì rồi. Cậu cứ giao chuyện ở công trường cho tôi. Chuyện bồi thường thiệt hại phiền cậu giải quyết nhé”.

 

Lạc Bân nói.

 

“Được, trong vòng hai mươi phút thống kê sơ bộ thiệt hại rồi gửi cho tôi”, Dương Thanh nói xong lập tức cúp máy.

 

Xe lao vun vút trên đường. Dương Thanh bình tĩnh đến đáng sợ, không ai biết trong lòng anh đang cuồn cuộn lửa giận.

 

Hiện giờ anh có thể xác định, chuyện lúc sáng và vừa nãy đều do Tiết Nguyên Cát gây ra.

 

Chợt chuông điện thoại reo lên.

 

Anh ấn mở loa ngoài, lạnh giọng nói: “Nếu ông không thể cho tôi một lời giải thích thuyết phục, trước 12 giờ đêm nay phải cút khỏi Yến Đô!”

 

“Cậu Thanh, Tiết Nguyên Cát quá giảo hoạt. Tôi cũng không ngờ anh ta lại ra tay với cậu, tôi cũng vừa mới nhận được tin tức”.

 

Giọng nói của Tiết Nguyên Bá vang lên.

 

“Ông đòi hợp tác với tôi, cam đoan sẽ không chậm trễ báo tin cho tôi. Thành Cửu Châu xảy ra chuyện, tôi còn biết sớm hơn ông. Ông nói tôi phải tin ông thế nào?”

 

Dương Thanh lạnh giọng chất vấn.

 

“Cậu Thanh bớt giận, tôi không kịp thời biết được tin tức Thành Cửu Châu xảy ra chuyện”.

 

Tiết Nguyên Bá nói: “Nhưng hiện giờ còn có tin quan trọng hơn. Cậu nghe tôi nói trước đã”.

 

Dương Thanh cau mày quát: “Nói!”

 

“Tôi vừa nhận được tin Tiết Nguyên Cát định động đến vợ cậu. Chuyện ở công trường chỉ là đánh lạc hướng”.

 

“Tiết Nguyên Cát biết vợ cậu chính là điểm yếu của cậu, cũng biết thực lực của cậu rất mạnh nên định bắt cóc vợ cậu để uy hiếp”.

 

Tiết Nguyên Bá vội vàng nói.

 

“Kít!”

 

Dương Thanh bỗng phanh xe lại. Chiếc xe lao một vòng giữa đường lớn quay về đường cũ.

 

“Ông ta dám động đến vợ tôi, tôi sẽ khiến ông ta sống không bằng chết!”

 

Dương Thanh giận dữ hét, giẫm mạnh chân ga, vẻ mặt đằng đằng sát khí.

 

Tiết Nguyên Bá ở đầu dây bên kia cũng cảm nhận được sát khí mãnh liệt.

 

“Nếu tin của ông có sai sót, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”

 

Dương Thanh chợt lên tiếng.

 

Tiết Nguyên Bá vội vàng cam đoan: “Cậu yên tâm, tôi đảm bảo tin tức này là thật”.

 

Dương Thanh lập tức cúp máy, lại gọi cho Tần Thanh Tâm.

 

Cô nhanh chóng bắt máy: “Anh giải quyết xong việc chưa?”

 

“Hai người vẫn đang ở tiệm ăn nhà họ Trần à?”, Dương Thanh hỏi.

 

Tần Thanh Tâm đáp: “Bọn em vừa mới lên xe, Diệp Phàm định đưa em về nhà”.

 

“Lập tức dừng xe lại, không được đi đâu hết. Anh sẽ tới ngay”.

 

Dương Thanh vội vàng dặn dò.

 

“Chỗ em không sao đâu, anh cứ làm việc của mình đi”.

 

Tần Thanh Tâm thấy Dương Thanh gấp gáp bỏ đi, biết xảy ra chuyện lớn, không muốn làm phiền anh.

 

Dương Thanh vội nói: “Anh vừa nhận được tin tức có người định bắt cóc em. Hiện giờ em đang cực kỳ nguy hiểm. Em và Diệp Phàm cứ ngồi yên trong xe, đừng đi đâu hết, anh sẽ tới ngay”.

 

Lần này, Tần Thanh Tâm sợ hãi nói: “Được, em biết rồi!”

 

Tần Thanh Tâm cũng đã nhìn thấy và trải qua nhiều chuyện khủng khiếp.

 

Dù vậy, cô vẫn rất lo lắng.

 

Trong lúc Dương Thanh đang tức tốc chạy về tiệm ăn nhà họ Trần, Tần Thanh Tâm đã ngồi lên xe của Diệp Phàm.

 

“Diệp Phàm, Dương Thanh bảo chúng ta tạm thời ngồi yên trên xe đừng đi đâu cả. Anh ấy sắp tới rồi”.

 

Tần Thanh Tâm nói với Diệp Phàm.

 

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, bỗng cười nói: “Đúng là Dương Thanh rất quan tâm em, anh đưa em đi cũng không yên tâm”.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK