Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1438:

 

Lâm Hạo đang bị thương, chợt nghe Phùng Tiểu Uyển nói vậy thì lập tức trợn tròn mắt với vẻ ngạc nhiên.

 

Phùng Tiểu Uyển khẽ gật đầu: “Tôi đã ép cổ trùng trong tim của ông chủ Lâm ra. Ông ấy quá yếu nên trông như chết, cùng lắm năm phút nữa, ông chủ Lâm sẽ có thể tỉnh lai”.

 

Cô ta nói dứt lời thì đẩy lại tấm thể ngân hàng mà Lâm Hạo đưa qua, từ chối: “Tôi ra tay cứu chỉ đơn giản vì tôi là bác sĩ chứ không phải vì tiền. Ông chỉ cần cho tôi hai trăm phí châm cứu chữa bệnh là được rồi”.

 

“Hừ!”

 

Chủ nhánh hai cười giễu cợt: “Đúng là nói khoác không biết ngượng! Cô không cần phí khám bệnh một tỷ mà chỉ cần hai trăm, cô biết mình không chữa bệnh được, làm ông chủ Lâm chết nên không dám nhận phí khám bệnh một tỷ chứ gì?”

 

Chủ nhánh ba cũng nói: “Ông chủ Lâm rõ ràng đã chết mà cô cứ nhất quyết nói ông ta còn sống, cô thật sự tưởng chúng tôi đều là kẻ ngu à?”

 

Phùng Tiểu Uyển nghe ông chủ nhánh hai và nhánh ba nói vậy, nhất thời cuống lên, vội vàng giải thích nói: “Tôi không có lừa gạt các người. Tôi thật sự đã trị khỏi bệnh cho ông chủ Lâm rồi”.

 

“Giải thích chính là che giấu, tôi nghĩ nên xử bắn ả lang băm này đi!”

 

Vẻ mặt của ông chủ nhánh ba ngập tràn ý muốn giết người. “Lâm Hạo, tốt nhất cậu nên suy nghĩ cho kỹ. Nếu cậu dễ dàng tin lời ả lang băm này, đợi đến khi cậu muốn tìm cô ta trả thù e là quá muộn”.

 

Ông chủ nhánh hai nói với Lâm Hạo.

 

Lâm Hạo nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn ông chủ nhánh hai và nhánh ba, hờ hững nói: “Tôi đã nói rất rõ ràng, dù bố tôi có chết cũng không liên quan gì tới thần y nhỏ”. ту “Các người cứ luôn mồm khích bác mối quan hệ giữa thần y nhỏ và nhà họ Lâm, rốt cuộc là có mục đích gì?”

 

Lâm Hạo thật sự tức giận. Lúc nãy Phùng Tiểu Uyển chữa trị cho ông chủ nhà họ Lâm như thế nào, ông ta đều tận mắt nhìn thấy.

 

Có thể nói Phùng Tiểu Uyển đã thực sự dốc hết lòng hết sức, cũng không hề lo lắng bản thân sẽ không cứu được ông chủ nhà họ Lâm, mà ngược lại nhận lấy trách nhiệm, lập tức đi cứu người.

 

Chỉ với tấm lòng lương thiện này của Phùng Tiểu Uyển thôi cũng đủ khiến Lâm Hạo cảm động rồi.

 

Nhưng ông chủ nhánh hai và nhánh ba của nhà họ Khương lại không ngừng gây xích mích, âm mưu mượn tay ông ta để giết chết Phùng Tiểu Uyển. Việc này khiến ông ta rất phản cảm. “Chúng tôi chỉ ăn ngay nói thật, nếu cậu không muốn nghe thì thôi”.

 

Ông chủ nhánh hai hờ hững nói: “Chỉ là nếu việc này truyền ra ngoài, đến lúc đó người bên ngoài đều nghĩ đứa con trai của ông chủ nhà họ Lâm là cậu không hề quan tâm đến sống chết của bố mình”.

 

“Tận mắt nhìn thấy kẻ thù giết bố ruột của mình vậy mà lại không muốn báo thù rửa hận cho ông ấy, sợ là người đời sẽ cười nhạo cậu”.

 

Khương Hùng giận dữ quát: “Câm miệng cho tôi!”

 

Lâm Hạo cũng lạnh lùng liếc nhìn ông chủ nhánh hai và nhánh ba nói: “Nhà họ Khương có đám người xấu xa như các người, đúng là kéo thực lực của nhà họ Khương xuống thấp”.

 

“Ông nói cái gì?”

 

Ông chủ nhánh hai và nhánh ba lập tức lộ vẻ mặt tức giận. Câu nói này của Lâm Hạo đã sỉ nhục bọn họ. “Các người đúng là mặt dày, tôi đã nói một lần rồi mà còn muốn nghe thêm nữa à? Nếu vậy, tôi nói lại một lần nữa là được. Ý của tôi là bởi vì các người mà thực lực tổng thể của nhà họ Khương đã bị hạ thấp”.

 

Lâm Hạo chế giễu nói với hai người bọn họ.

 

Ông chủ nhánh hai và nhánh ba giận tím mặt, nhưng dù gì Lâm Hạo cũng là con trai của ông chủ nhà họ Lâm, đã vậy còn là người thừa kế của nhà họ Lâm nữa chứ. Tuy đây là nhà họ Khương nhưng bọn họ cũng không làm gì được Lâm Hạo. “Khụ khụ khụ..

 

Bỗng nhiên, một tràng tiếng ho khan vang lên dữ dội,

 

Mọi người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy ông chủ Lâm người vừa mới bị ông chủ nhánh hai và nhánh ba nghĩ đã chết rồi, bỗng ngồi dậy từ trên cáng cứu thương.

 

Lâm Hạo cực kỳ kích động, cũng không thèm phí lời với người nhà họ Khương nữa, nhanh chân chạy tới.

 

Sau khi ông chủ Lâm ho khan xong mới nhìn Lâm Hạo, ngạc nhiên nói: “Bố vẫn còn sống sao?”

 

“Bố, bố vẫn còn sống! Vẫn còn sống!”

 

Lâm Hạo kích động khóc nức nở nói: “Là thần y nhỏ đã cứu sống bố. Cô ấy đã ép được cổ trùng từ trong tim bố ra”.

 

Ông chủ nhà họ Lâm vốn còn hơi nghi ngờ, nhưng lúc nghe Lâm Hạo nói đến cổ trùng, sắc mắt lập tức thay đổi, kinh ngạc nói: “Con nói cổ trùng trong người bố đã bị ép ra ngoài rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK