Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1513:

 

“Cậu Thanh thật sự muốn thả lão ta đi sao?”

 

Sắc mặt Quan Vương tràn đầy lo lắng.

 

Dương Thanh đáp: “Thế ông nói xem tôi nên làm thế nào?”

 

Quan Vương lập tức nghẹn họng, khí lạnh trên người anh khiến lão ta không khỏi rùng mình một cái, vội vàng cúi đầu nói: “Xin lỗi cậu Thanh, tôi lắm mồm rồi!”

 

Lão ta là người đứng đầu của Vương tộc, vốn là một trong những người cầm quyền của Chiêu Châu, đương nhiên biết rõ hậu quả khi cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành xuất hiện.

 

Bây giờ Chiêu Châu còn bốn biên giới, bốn Hoàng tộc và năm Vương tộc. Nếu mười mấy cao thủ Thần Cảnh đồng loạt lộ diện, e là năm Vương tộc sẽ lập tức biến mất.

 

Bởi vì trong năm Vương tộc không có lấy một cao thủ Thần Cảnh nào.

 

Đến lúc đó chỉ có thể dựa vào bốn biên giới và bốn Hoàng tộc đối phó cao thủ của Miêu Thành.

 

Nếu thật sự có ngày đó, số phận của Vương tộc chỉ có hai loại khả năng. Một là bốn biên giới và bốn Hoàng tộc giành chiến thắng, chênh lệch giữa Hoàng tộc và Vương tộc lại càng lớn.

 

Hai là bốn biên giới và bốn Hoàng tộc thất bại. Vậy thì Vương tộc chỉ có thể trở thành tù nhân, phụ thuộc vào các thế lực lớn của Miêu Thành.

 

Đây cũng là phiền não của Dương Thanh. Miêu Thành vốn vẫn luôn sống ẩn dật không lộ diện, trước giờ chỉ coi trọng võ thuật. Một khi Miêu Thành hoàn toàn xuất thế, anh không dám nghĩ hậu quả sẽ nghiêm trọng tới mức nào.

 

Cao thủ đứng đầu Miêu Thành mạnh bao nhiêu, anh cũng không biết.

 

“Hiện giờ đã giải quyết xong chuyện của Vương thành Quan. Sau hôm nay, có lẽ Quỷ Môn Miêu Thành sẽ không tùy tiện phái cao thủ Thần Cảnh tới nữa, nhưng không biết biết bọn họ có phái ra cao thủ Vương Cảnh nữa không”.

 

“Sau này Vương thành Quan phải nhờ vào mọi người rồi!”

 

Dương Thanh quét mắt nhìn xung quanh, lạnh giọng nói: “Đồng thời, mọi người phải giữ bí mật về chuyện hôm nay. Nếu tin tức cao thủ Thần Cảnh của Quỷ Môn bị lộ ra ngoài, sợ là mọi người sẽ không được yên ổn”.

 

“Cậu Thanh yên tâm, mọi chuyện xảy ra hôm nay tuyệt đối sẽ không bị lộ ra ngoài”.

 

Quan Vương vội vàng cam đoan, cũng nhìn đám ông lớn quyền quý của Vương thành Quan, lạnh giọng uy hiếp: “Nếu ai dám để lộ dù chỉ nửa câu, đừng trách tôi không khách sáo!”

 

Đám người nhao nhao tỏ thái độ sẽ giữ bí mật.

 

Dương Thanh cũng không lo chuyện hôm nay sẽ bị tiết lộ. Dù sao những người có mặt đều là người đứng đầu các gia tộc lớn ở Vương thành Quan, biết rõ hậu quả nghiêm trọng thế nào.

 

Nếu mười mấy cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành đồng loạt lộ diện, gia tộc của bọn họ chỉ có thể bị tiêu diệt.

 

“Chào mọi người, có duyên sẽ gặp lại!”

 

Nói xong, Dương Thanh quay người rời đi.

 

“Tạm biệt cậu Thanh!”

 

“Tạm biệt cậu Thanh!”

 

 

Quan Vương dẫn đầu cao giọng hô lên.

 

Khương Hùng cũng rời đi với Dương Thanh. Trên đường đi, lão ta hỏi: “Có cần báo cáo chuyện này với cấp trên không?”

 

Dương Thanh gật đầu nói: “Tôi sẽ tự báo cáo chuyện này!”

 

Đừng nói là mười mấy cao thủ Thần Cảnh có khả năng sẽ xuất hiện, dù chỉ là một người cũng gây ra uy hiếp cực lớn với Chiêu Châu.

 

Chiến vực Chiêu Châu phải biết rõ chuyện này.

 

Nghe vậy, Khương Hùng khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

 

Hai mươi phút sau, xe chậm rãi đỗ lại trước cửa nhà thần y Phùng ở thôn Ngô Gia.

 

Chỉ là thần y Phùng đã không còn, hiện giờ trông căn nhà tràn ngập bi thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK