Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3142:

Mục Hoa vội đáp: “Vâng, thưa thành chủ!”

Sau khi Mục Hoa rời đi, Mục thành chủ lập tức nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, vất vả cho cháu rồi!”

Phùng Tiểu Uyển gật đầu, lấy túi kim ra, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm túc.

Dương Thanh nhìn Phùng Tiểu Uyển rồi lặng lẽ ra ngoài, tìm lão Cửu và Hoài Lam.

Vừa vào phòng, Hoài Lam đã sốt ruột nói: “Anh Thanh, hồi nấy thành chủ Hoài Thành đã tiến vào Thiện Thành, nhiều nhất là năm phút nữa, ông ta sẽ đến Mục phủ”.

Dương Thanh gật đầu, nghiêm nghị nói: “Tiểu Uyển đang châm cứu cho Mục thành chủ, nhưng cần mười phút thì mới có thể giúp chân Mục thành chủ tạm thời khôi phục”.

Lão Cửu nhướng mày, mở miệng nói: “Vậy thành chủ Hoài Thành sẽ phải nán lại Mục phủ năm phút, bằng không, với trạng thái bây giờ của Mục thành chủ, ông ta không thể là đối thủ của thành chủ Hoài Thành”.

Ông lão là người mạnh nhất bên cạnh Dương Thanh nên cũng cảm nhận thực lực của đối phương rõ hơn.

Tuy khí thế của Mục thành chủ rất mạnh, nhưng ông lão có thể cảm nhận được, khí thế của thành chủ Hoài Thành còn mạnh hơn.

Lần này thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, rất có thể là để thăm dò thực lực của Mục thành chủ, nếu thực lực của Mục thành chủ không bằng thành chủ Hoài Thành, chắc chăn thành chủ Hoài Thành sẽ gây áp lực cho Mục thành chủ, ép ông lão giao Dương Thanh ra.

Thế nên bây giờ, thực lực của Mục thành chủ càng mạnh thì họ càng an toàn.

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Bây giờ chỉ có thể trông chờ vào Tiểu Uyển, chúng ta cứ trốn ở đây, không nên đi đâu, nếu bị thành chủ Hoài Thành phát hiện thì không ổn chút nào”.

Bây giờ họ cũng phải chịu uất ức, ngay cả đi lại cũng không dám, không phải vì họ nhát gan, mà vì thực lực của thành chủ Hoài Thành quá mạnh, chỉ mình họ không thể đối phó nổi.

Trước đó, khi ở trên sông Hoài, Dương Thanh có thể đưa lão Cửu và Hoài Lam an toàn rời đi cũng vì bất chợt lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố thủy, bất ngờ thay đổi tính chất của nước sông Hoài, khiến thành chủ Hoài Thành không thể đi trên nước để đuổi giết họ.

Nhưng bây giờ, thành chủ Hoài Thành đã biết chuyện anh lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố thủy, hơn nữa nơi này cũng không ở trên mặt nước, đám người Dương Thanh không hề có hy vọng sống sót rời đi trước mặt thành chủ Hoài Thành.

Sau năm phút, một luồng khí thế khủng khiếp lập tức ập tới, bao trùm lấy Mục phủ.

Vào giây phút này, trên dưới Mục phủ đều biến sắc.

“Thành chủ Hoài Thành, sao ông lại tới đây?”

Khi thấy thành chủ Hoài Thành, Mục Hoa đã chờ sẵn ở cửa Mục phủ từ nấy mỉm cười hỏi.

Thành chủ Hoài Thành đứng chắp tay sau lưng trước cửa Mục phủ, lạnh nhạt nhìn Mục Hoa, lạnh lùng nói: “Tôi tới thăm Mục thành chủ!”

Mục Hoa cười nói: “Thật ngại quá, Mục thành chủ của chúng tôi đang bế quan tu luyện, tạm thời không tiếp khách được, khi nào ông ấy ra ngoài, tôi sẽ báo lại sau”.

Thành chủ Hoài Thành nhíu mày, híp mắt nhìn chăm chằm vào Mục Hoa: “Nếu hôm nay tôi cứ phải gặp Mục thành chủ thì sao nào?”

Sau khi lão ta dứt lời, một luồng khí thế đáng sợ lập tức ập xuống người Mục Hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK