Mục lục
Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1483:

 

Lúc này Lâm Lang cố ý nhắm vào Lâm Hạo, muốn loại bỏ ông ta, đương nhiên bọn họ sẽ đứng về phe Lâm Lang rồi.

 

“Các người chắc chắn không muốn cho tôi tham dự cuộc họp này?”

 

Lâm Hạo bỗng lấy quyển trục bằng lụa ra, liếc mắt nhìn mấy nhánh, híp mắt hỏi.

 

Thấy quyển trục trong tay Lâm Hạo, sắc mặt của ông chủ mấy nhánh đều thay đổi, bọn họ đã có suy đoán của mình.

 

“Lâm Hạo, mày cầm gì trong tay vậy?”

 

Lâm Lang tức giận quát lên: “Mau đưa nó cho tao!”

 

“Đây là di chúc của chủ gia tộc, Lâm Lang anh có tư cách gì mà đòi xem?”

 

Khí thế của Lâm Hạo bỗng tăng vọt, tức giận hỏi.

 

Quả nhiên, nghe được lời của Lâm Hạo, sắc mặt của ông chủ mấy nhánh đều trở nên âm trầm.

 

Vào thời điểm này Lâm Hạo lại lấy di chúc của chủ gia tộc ra, chứng tỏ Lâm Thiên Tường chắc chắn đã đoán được những chuyện sẽ xảy ra sau khi lão ta chết, nên mới lập di chúc trước.

 

Từ trước tới nay Lâm Thiên Tường rất coi trọng Lâm Hạo, chắc chắn lão ta sẽ lập Lâm Hạo trở thành chủ gia tộc họ Lâm.

 

“Chủ gia tộc dặn dò trong di chúc, muốn tôi thừa kế vị trí chủ gia tộc. Tôi nghĩ chắc các vị sẽ không làm trái di mệnh của chủ gia tộc chứ nhỉ?”

 

Lâm Hạo cười híp mắt nói, sau đó mở quyển trục ra cho mọi người nhìn thấy nội dung bên trong.

 

Khi Lâm Lang thấy được nội dung di chúc, vẻ mặt vặn vẹo: “Lâm Hạo, mày lại dám dùng danh nghĩa của bố lập di chúc giả, mày biết tội gì không?”

 

Ông chủ nhánh hai, nhánh ba nghe Lâm Lang nói vậy cũng phản ứng lại, đồng loạt thốt lên: “Không sai, chủ gia tộc chưa từng lập di chúc, đây chắc chắn là di chúc giả do ông tự làm rồi”.

 

“Lâm Hạo thật không ngờ, bình thường mày giả vờ hiếu thảo thì ra là vì muốn đợi ngày này”.

 

“Mày chỉ là muốn cho mọi người có ảo giác mày rất kính trọng chủ gia tộc, nên chủ gia tộc mới lập di chúc cho mày thừa kế vị trí này đúng không?”

 

Trước khi bước vào phòng họp Lâm Hạo đã nghĩ tới khả năng này.

 

Vì thế khi đối mặt với sự trơ trẽn của bọn họ, ông ta không cảm thấy bất ngờ mà chỉ thấy xót xa.

 

“Các người đều biết rất rõ di chúc là thật hay giả. Các người thật sự muốn làm trái di mệnh của chủ gia tộc sao?”

 

Ánh mắt của Lâm Hạo dần trở nên lạnh lẽo, trong giọng nói còn tỏa ra sát khí.

 

Hổ phụ không sinh khuyển tử. Đứa con trai được Lâm Thiên Tường coi trọng nhất sao có thể là con cừu non để mặc người khác xâu xé chứ?

 

Bình thường ông ta hiếu thảo với Lâm Thiên Tường, chỉ là giảm bớt sự kiêu căng trước mặt bố mình mà thôi.

 

Nhưng điều này không có nghĩa ông ta là một người thừa kế bất tài, yếu đuối.

 

“Di chúc vốn là giả, tại sao chúng tôi lại phải nghe theo?”

 

Trong mắt Lâm Lang ngập tràn ác độc, quát lên lần nữa: “Lập tức, cút ra ngoài cho tao!”

 

Ông ta vừa dứt lời, hai cao thủ của nhánh chính cũng dồn dập bước lên trước, nhìn chằm chằm Lâm Hạo.”Ngay cả các người cũng muốn phản bội chủ gia tộc?”Lâm Hạo nhận ra hai tên cao thủ này, sắc mặt hơi khó coi.Hai người này là cao thủ mà Lâm Thiên Tường tin tưởng nhất, bọn họ đã từng bảo vệ cho Lâm Thiên Tường.Lúc này Lâm Hạo cũng đã lấy di chúc ra thế mà bọn họ vẫn lựa chọn đứng về phía Lâm Lang.”Bớt nhiều lời đi, một là mày tự mình đi ra, hai là tao sẽ sai người đuổi mày ra ngoài!”

 

Giọng nói của Lâm Lang cực kỳ ngang tàng, hoàn toàn không coi Lâm Hạo ra gì.”Tôi không muốn đi, ai dám đuổi?”Khí thế của Lâm Hạo nhất thời tăng vọt, sải bước đi thẳng vào trong.”Lâm Hạo, ông vẫn nên rời đi đi!”

 

Hai cao thủ của nhánh chính chặn đường đi của Lâm Hạo, cất giọng lạnh lùng, hai mắt ngập tràn uy hiếp.

 

“Các người có giỏi thì giết tôi đi!”

 

Lâm Hạo cười nhạo sau đó chen ngang giữa hai người đi thẳng vào trong.

 

Không ai ngờ rằng, Lâm Hạo lại dám coi thường cả vị cao thủ từng bảo vệ Lâm Thiên Tường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK