Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ờ-huh!

Da mặt Lương Siêu run rẩy, trên trán lập tức xuất hiện một lớp mồ hôi thật dày!

Nhất là khi hắn chứng kiến tất cả người nhà họ Tiêu đều đang nhìn chằm chằm hắn với vẻ mặt tha thiết, hơn nữa còn nhìn Tiêu Thi Nhã với vẻ mặt thống khổ.

Mấy chị gái này.

Có cần chơi lớn vậy không hả?

Quả thực, lúc trước ở ngoài Vạn Thú Tông, hắn từng có tình cảm rất lớn với Tiêu Thi Nhã, có điều khi đến nhà họ Tiêu, bản thân đã cảm thấy mệt mỏi chỉ vì bàn bạc về chuyện đính hôn, quan hệ vẫn cần phải bồi dưỡng thêm.

Nhưng mà, bọn họ định ép hắn phải xác định ngày đính hôn ngay lập tức?

Bon họ không thấy như vậy là qua loa quá sao?

Tuy nhiên, ngay lúc hắn còn chưa biết nên trả lời thế nào, vẻ mặt vui vẻ của Tiêu Vân Thiên đột nhiên khựng lại, thoạt nhìn như đang rất đau đớn mà ôm ngực, loạng choạng lùi lại vài bước.

“Cha!"

“Lão gia!"

"Ông, ông bị làm sao vậy?"

Mọi người trong nhà họ Tiêu lập tức vây quanh lấy ông ta, tất cả đều tỏ ra lo lắng.

Tiêu Vân Thiên nhắm mắt điều chỉnh hô hấp một hồi, sau đó mở mắt ra cười khổ lắc đầu.

"Không sao, chỉ là bệnh cũ lại tái phát mà thôi."

Sau đó ông ta lại nhìn Lương Siêu, cười nói: "Tôi già rồi, sức khỏe không còn tốt nữa, Lương tiên sinh đừng kinh ngạc.”

“Nếu Tiêu lão gia nói chuyện này thì vừa hay tiểu bối có biết chút ít về y thuật, nếu ngài không chê, có thể để tôi đến bắt mạch một lát được không?"

"Ồ?"

“Cậu cũng học y từ sư phụ của mình à?"

Tiêu Thi Nhã nói: "Ông ơi, ông đừng xem thường y thuật của hắn, ông không thường xuyên ra ngoài nên không biết, hiện tại hắn đã là rồi Thánh Y đó."

Lương Siêu khiêm tốn xua tay: "Chỉ là danh xưng hư ảo thôi, không đáng nhắc tới."

Tiêu Vân Thiên nghe được những lời này cũng không khỏi kinh ngạc, theo như ông biết thì Lương Siêu mới bái sư học nghệ có mấy năm mà thôi.

Vừa rồi chứng kiến thành tích võ thuật của hắn đã đủ ngạc nhiên rồi, không ngờ trong khoảng thời gian ngăn như vậy mà hắn còn hoc thành thạo cả y thuật!

Không chỉ học được mà còn học rất giỏi!

Thiên tài cỡ này quả thực rất hiếm thấy!

Sau đó, Lương Siêu cẩn thận bắt mạch cho Tiêu Vân Thiên và nói: “Tiêu lão gia, bệnh nhồi máu cơ tim của ông có liên quan với những nội thương lúc trẻ ông gặp phải."

“Đúng vậy."

Tiêu Vân Thiên gật đầu thở dài rồi nói: "Nếu không phải mấy năm trước có sư phụ của cậu giúp đỡ, tôi sợ đã sớm đi gặp Diêm Vương rồi.”

“Mà mấy năm nay, bệnh tim của tôi càng lúc càng nghiêm trọng hơn, những loại thuốc có trên thị trường cũng chẳng có tác dụng,, haiz... Cho nên muốn chữa khỏi bệnh này vẫn phải tìm trung y!"

"Hmm... cũng không nhất thiết phải như vậy."

Lương Siêu cười nói, một bên bắt đầu châm cứu cho Tiêu Vân Thiên, một bên còn giả vờ thản nhiên nói: "Thật ra bây giờ đã có một số loại thuốc Tây rất hữu hiệu, có chứa không ít thành phần của thuốc Trung Y, chế tác từ các công thức bí truyền ngàn năm.”

“Đối với căn bệnh của ông, sau một đợt điều trị có thể không khỏi hẳn nhưng tình trạng sẽ được cải thiện rất nhiều, tần suất tái phát bệnh cũng sẽ ít hơn hiện tại ít nhất là năm lần."

"Ồ? Còn có thuốc tây thần kỳ như vậy sao?"


Tiêu Vân Thiên nhất thời vô cùng hứng thú, còn sự ghen tỵ của Tiêu Thi Nhã lập tức tràn ngập toàn bộ phòng khách...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK