Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Tôi không biết giữa anh và ngài Lương có ân oán gì, nhưng tôi có thể cam đoan, sớm muộn gì cũng có ngày anh sẽ hối hận vì hành động hôm nay!"  

 

Phùng Luân hừ lạnh một tiếng, đố kị trong lòng càng tăng lên.  

 

Con mẹ nó, đoạt gái với mình đã rất đáng ghét, ma còn có thể được Dương Thi Vũ che chở như thế!  

 

Không chơi chết hắn thì khó mà xả được cơn hận trong lòng!  

 

Mấy phút sau, mấy người còn đang triền đấu, nhưng khi nhìn thấy trong ba đại tướng của mình đã có hai tên bị Lương Siêu đánh phế, Triệu Thiết Trụ càng ngày càng kinh hãi.  

 

Đúng lúc này, gã đột nhiên lơ đãng liếc Lương Nghiên một chút, lập tức loé lên một suy nghĩ. Thằng anh khó giải quyết thì cứ xuống tay với con em gái đi!  

 

Giải quyết nhỏ em thì không sợ tên họ Lương này không bó tay chịu trói!  

 

Thế là gã tìm kẽ hở để tách ra, quay người trực tiếp lao về hướng Lương Nghiên!  

 

"A!"  

 

Lương Nghiên nhìn thấy dáng vẻ hung ác của gã thì bị dọa lập tức há miệng khóc lên, Liễu Băng Khanh cũng có chút hoảng hồn, lập tức kéo cô bé ra sau lưng bảo vệ, vội vàng quát to một tiếng: "Lương Siêu!"  

 

Lương Siêu nghe vậy thì quay đầu nhìn, khi thấy Triệu Thiết Trụ trực tiếp nhào về hướng Lương Nghiên, trong tay còn cầm một con dao găm, hai mắt đỏ lên, lập tức muốn xông tới cứu viện.  

 

Nhưng lúc này tên vệ sĩ cuối cùng cả gan lao đến: "Thằng nhãi, đối thủ của mày là tao!"  

 

Lương Siêu không quay đầu lại, chỉ quét chân ra sau một cái, trực tiếp đá gãy hết mấy khúc xương ngực của người kia, gã ta ngã xuống đất rồi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cổ nghiêng qua đã bất tỉnh nhân sự.  

 

Chỉ trong giây lát, Triệu Thiết Trụ bỗng vung dao găm lên, chỉ thấy một tia sáng đỏ như máu loé lên, Liễu Băng Khanh đang che chở cho Lương Nghiên và Lương Nghiên cùng ngã xuống đất.  

 

Mà ngay khi gã muốn tóm lấy Lương Nghiên thì Lương Siêu đã lao đến, trực tiếp bóp lấy cổ của gã từ phía sau rồi nhấc lên, sau đó hất gã qua bên cạnh!  

 

Đùng!  

 

Cứ như vậy, Triệu Thiết Trụ ngã mạnh lên một mảnh đất trống, chỉ cảm thấy khớp xương toàn thân đều đau đớn, trong lòng hết sức hối hận.  

 

Sớm biết tấm sắt Lương Siêu này cứng như vậy, đánh chết gã cũng sẽ không đến đá một chân!  

 

Cùng lúc đó, Lương Siêu đầu tiên là nhìn thấy trên cánh tay Liễu Băng Khanh có một vết thương không sâu không cạn, lập tức ngồi xổm người xuống sát trùng, cầm máu cho cô ta  

 

Mà Liễu Băng Khanh lập tức rút tay ra, nhíu mày thúc giục: "Đừng phải để ý đến tôi, anh mau đi xem Nghiên Nghiên đi, hình như con bé cũng bị thương."  

 

Trong lòng Lương Siêu run lên, quay qua nhìn thấy Lương Nghiên nâng ngón út chảy máu lên, tuy rằng chưa hết sợ, nhưng vẫn rất kiên cường lắc đầu.  

 

"Anh, em cũng không có việc gì."  

 

"Chỉ là ngón út bị quẹt bị thương chảy chút máu, chị dâu bị

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK