Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lương Siêu gật đầu, khuôn mặt u ám chờ đợi câu nói tiếp theo của Hạ Tam Hải.  

 

Thấy vậy, Hạ Tam Hải liền hiểu ra, ông ấy nói: “Trước khi đi, cháu giao phó Nghiên Nghiên cho ông cho nên ông thật sự không thể chối bỏ trách nhiệm trong việc này, ông thật sự xin lỗi.”  

 

Thấy Hạ Tam Hải cúi người xin lỗi mình, Lương Siêu vội đỡ ông ấy dậy: “Ông Hạ, chuyện này không liên quan tới ông. Cháu chỉ muốn biết Băng Khanh và em gái của cháu…”  

 

“Cháu yên tâm!”  

 

Hạ Tam Hải vội nói: “Ông đã đưa người về đây rồi, trên cơ bản không có việc gì nghiêm trọng.”  

 

“Cơ bản?”  

 

“Không nghiêm trọng?”  

 

Lương Siêu cau mày, hắn rất không thích mấy từ này.  

 

“Anh!”  

 

Nghe thấy tiếng kêu lớn truyền tới từ cầu thang, Lương Siêu vội vàng xoay người lại và thấy Lương Nghiên chạy tới với đôi chân trần và mái tóc ướt, trên mặt cô bé còn có một vết tát đỏ tươi…  

 

Sau khi nhào vòng lòng hắn, Lương Nghiên nức nở nói, rõ ràng là cô bé còn chưa hết sợ hãi.  

 

Cảm nhận được sự run rẩy từ thân hình bé nhỏ, Lương Siêu cố nén cơn lửa giận trong lòng và vỗ về an ủi cô bé.  

 

“Được rồi Nghiên Nghiên, không sao đâu, có anh ở đây rồi.”  

 

Sau khi dỗ dành một lúc, thấy tâm trạng của Lương Nghiên cũng đã dịu đi, Lương Siêu muốn xem cô bé còn bị thương ở chỗ nào khác nữa không.  

 

Lương Nghiên nói: “Anh, em không sao đâu, chỉ là chị dâu Băng Khanh…”  

 

“Chị ấy vì bảo vệ em…”  

 

“Tôi không sao đâu.”  

 

Lúc này, Liễu Băng Khanh đi xuống và yếu ớt nói.  

 

Thế nhưng lúc này, cô ăn mặc xộc xệch. Cổ áo, tay áo và chiếc quần lót lụa đen ôm lấy đùi đều có dấu hiệu bị xé rách.  

 

Ngoài hai dấu tay trên mặt, trên trán còn quấn một miếng gạc.  

 

Thấy vậy, cơn giận trong lòng Lương Siêu tăng cao!  

 

Cảm thấy nhiệt độ trong phòng khách giảm mạnh, Liễu Băng Khanh vội nói: “Tôi thật sự không sao đâu. Cũng may là ông Hạ tới kịp lúc nên tôi chỉ bị thương ngoài da mà thôi.”  

 

“Vậy nếu tới trễ thì sao?”  

 

Lương Siêu trầm giọng hỏi, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Hạ Tam Hải.  

 

“Ông Hạ, là ai làm?”  

 

Hạ Tam Hải đành nói thật: “Lúc ông tới tìm người ở võ quán Lục Hợp, Vương Thiên Hào cùng với mấy anh em đang đùa giỡn Liễu tiểu thư còn vết tát trên mặt Nghiên Nghiên cũng chính là do Vương Thiên Hào gây ra.”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK