Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy ông mình gật đầu xác nhận, Hoa Tử Húc bị chọc giận triệt để, hắn ta ngay lập tức tiến về phía trước chỉ thằng vào Lương Siêu rồi bày ra cái tư thế làm liều.  

 

“Họ Lương kia”  

 

"Vì Thanh Thành, tao muốn cùng mày làm một trận quyết đấu thật sự giữa hai thằng đàn ông với nhau!”  

 

“Trận đấu sinh tử!”  

 

Nghe xong lời này, Lương Siêu lúc đầu chỉ thở dài một hơi, uống ngụm trà xong mới ngẩng đầu lên liếc nhìn hắn ta một cái, cảm nhận được khí tức của người đàn ông này, lập tức phun ra một ngụm trà.  

 

Trong nháy mắt hắn phá lên cười.  

 

Cười là vì anh bạn này khắp người từ trên xuống dưới chẳng có tí dao động huyền khí nào cả, không khác gì người thường, không, thậm chí so với người bình thường còn yếu hơn, vậy mà muốn cùng mình quyết đấu ư?  

 

Lại còn là cuộc chiến sinh tử?  

 

Có điều khi nhìn thấy gương mặt tràn đầy phẫn nộ, bộ dang mang khí thế vô cùng hùng hổ dọa người, Lương Siêu nghĩ một lúc rồi quyết định bắt nạt hắn ta một chút.  

 

À không.  

 

Phải là thành toàn cho hắn ta một lần.  

 

“Được thôi, nếu anh đã muốn chiến đấu kiểu một sống hai chết, thì hãy ấn dấu tay của bạn trước khi đấu đi, hãy để mọi người có mặt chứng kiến, đến chết mới thôi, và đối phương không cần chịu trách nhiệm."  

 

Nói xong, Lương Siêu lập tức đứng dậy và đập lòng bàn tay vào bức tường bê tông bên cạnh, và tạo ra một dấu tay sâu mười cm!  

 

Hoa Tử Húc nhìn thấy vậy thì ngu luôn, trong chốc lát khí thế hoàn toàn ỉu xuống.  

 

Một chưởng này nếu như vỗ trên thân người thì còn có mạng được sao?  

 

Mà giây phút hắn ta nhìn thấy Lương Siêu sắp động thủ, Hoa Tử Húc đã hoàn toàn bị làm cho khiếp vía, hắn ta vội vàng giơ tay ra hiệu dừng.  

 

"Dừng tay!"  

 

"Tao, tao đang nói là thi đấu sống chết luận về y thuật cơ!"  

 

“Tao muốn thi đấu y thuật với mày, ai thua thì tự tử ở nơi này, hai nữa là người kia không cần chịu trách nhiệm gì!”  

 

"Thế nào, có dám hay không!"  

 

Lương Siêu nghe vậy lại một trận buồn cười, nhìn sắc mặt đang thay đổi biểu cảm phành phạch của Hoa Văn Xương, hắn lại trêu đùa hỏi: “Hoa lão này, ông chắc chắn là không muốn ngăn cản cháu trai bảo bối này của ông chứ?”

Hoa vô lại…  

 

Nghe thấy tên gọi này khiến cho sắc mặt của Hoa Văn Xương đen như đít nồi, ý muốn ngăn cản Hoa Tử Húc vừa nảy sinh trong lòng đã biến mất.  

 

“Cháu trai của tôi học y từ nhỏ cho nên chắc chắn là người đứng đầu trong thế hệ này. Vì thế chỉ cần một chút kỹ thuật nhỏ thôi cũng đã đủ để phó với thằng nhãi như cậu rồi!”  

 

“Tử Húc, cháu hãy giáo huấn thằng nhãi này giúp ông đi. Cuối cùng khiến cho nó tự sát thì càng tốt, đỡ sau này đi ra ngoài làm mất mặt những người trong giới Trung y như chúng ta!”  

 

“Vâng, ông cứ yên tâm.”  

 

Thế nhưng ngay sau khi Hoa Tử Húc vừa mới gật đầu với lời thề son sắt thì bệnh nhân và người nhà bệnh nhân vừa được Lương Siêu chữa trị đã nhổ thẳng nước bọt về phía hai ông cháu.  

 

“Chỉ bằng hai người mà cũng xứng đấu với Lương thần y sao? Đúng là tự tìm đường chết!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK