Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Viện trưởng mở sầm cửa phòng làm việc rồi bước nhanh vào. Tạ Bác thấy vậy, còn tưởng rằng đối phương tới đây để hỏi tội, đang nghĩ nên giải thích thế nào thì đã thấy đối phương không thèm nhìn anh ta mà vòng qua đi tới bên cạnh Lương Siêu.  

 

Ngay sau đó, ông ta tràn ngập sự hưng phấn ngồi xuống cúi đầu thật sâu bái Lương Siêu một cái.  

 

“Ngài Lương, ngài đúng là thần y!”  

 

“Phỉ Nhi, chuyện này tôi nhất định phải phê bình cô đó, một cao nhân như vậy tới bệnh viện của chúng ta, tại sao không sớm đi chào hỏi với tôi? Ngay cả nghi thức nghênh đón cũng không có, quá là cẩu thả!"  

 

Lương Siêu ngượng ngùng cười cười, khoát tay một cái nói: "Chuyện không liên quan tới bác sĩ Hàn tôi chẳng qua rảnh rỗi làm chút chuyện mà thôi. Tôi mượn mảnh đất quý của bệnh viện để khám bệnh miễn phí hai ngày. Xin lỗi đã làm phiền viện trưởng rồi."  

 

“Thôi nào, bác sĩ Lương, lời này của ngài cứ như đang đánh vào mặt tôi vậy, người có thể trị khỏi bệnh cho mấy bệnh nhân khu bệnh nặng của bệnh viện tôi thì cho dù toàn bộ Trấn Giang, thậm chí cả nước, toàn thế giới này có lẽ chỉ duy nhất mình ngài mà thôi! Làm sao tôi có thể không đích thân chào hỏi ngài được?"  

 

Tạ Bác: “..."  

 

"Viện trưởng, ngài, ngài có bị lầm không vậy?"  

 

“Tôi vô cùng hiểu rõ bệnh tình của 18 bệnh nhân mắc bệnh nặng kia, căn bản là không cứu nổi nữa rồi, vậy nên chỉ dựa vào hắn ta sao có thể trị được chứ?”  

 

Còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên lại vang lên, người gọi là một bệnh nhân ở khu bệnh nặng trước kia, là một đại gia trong lĩnh vực đầu tư mạo hiểm.  

 

Tạ Bác nhanh chóng kết nối nghe máy: “Tổng giám đốc Kim, tại sao xuất viện khi nào mà không nói với tôi một tiếng? Ung thư phổi của ngài đã ở giai đoạn cuối, nếu ngài không tiếp tục điều trị chỗ chúng tôi..."  

 

“Ung thư cái con khỉ ấy, tiểu Tạ này, tôi vừa kiểm tra tại bệnh viện của anh xong, khối u đã tiêu bớt 80% rồi!”  

 

"Cái, cái gì?!"  

 

"Làm sao có thể!"  

 

Tạ Bác đột nhiên mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy kinh ngạc!  

 

"Tiểu Tạ, trước đó tôi có cho bác sĩ Lương chi phiếu nhưng ngài ấy không nhận nên tôi đã add Wechat ngài ấy rồi.”  

 

“Mà Wechat chỉ chuyển khoản tối đa 20 vạn thôi, tiếp đó tôi sẽ chuyển đủ một trăm vạn trong 5 ngày, tôi nghĩ cậu và Lương thần y là đồng nghiệp nên cậu nhất định phải khuyên ngài ấy nhận lấy.”  

 

"Số tiền không nhiều, coi như là tấm lòng tôi, cậu nghe hiểu chưa?”  

 

“Cái này, tôi…”  

 

Bên kia vừa cúp điện thoại, sau đó lại có một cuộc gọi khác đến.  

 

"Bác sĩ Tạ, khi con trai tôi xuất viện anh không có ở đó, vì vậy bây giờ tôi đành gọi điện thoại tới báo một tiếng.”  

 

“Tổng giám đốc Tôn, ngài bị hồ đồ sao, con trai của ngài bị

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK