Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không đến mức đó chứ?"

Cơ Lăng Tuyết híp mắt lại thành một vòng cung nguy hiểm, bà ta nói: "Tôi là sư mẫu của Lương Siêu cho nên tôi luôn coi nó như là người thân của mình. Ông nói không đến mức đó là sao!"

Sau khi nói xong, trước sự kinh ngạc của mọi người, những ngón tay thon dài đã gảy đàn!

Một làn sóng âm thanh vang lên đánh bay những người chạm phải nó!

Bọn họ thầm mắng trong lòng, mắng Ngọc Long Uyên hố bọn họ!

Tự mình đâm đầu vào tổ ong vò vẽ mà lại còn kéo bọn họ vào khiến cho bọn họ phải gánh chịu cái tai họa vô lý này!

Dường như Ngọc Long Uyên đang phải đối mặt với kẻ địch lớn. Bởi vì Cơ Lăng Tuyết chưa từng công khai mối quan hệ của mình với Lương Siêu nên ông ta không hề biết nền tảng của Lương Siêu ở Vũ Minh lại sâu tới như vậy.

Ông ta cho rằng Lương Siêu chỉ là một khúc cây không rễ nên tùy tiện giết chết cũng không sao.

Nếu biết trước chuyện này thì ông ta đã không hành động như vậy.

Nhưng bây giờ không phải lúc để hối hận, giờ chạy là thượng sách!

Tuy rằng ông ta luôn tự cao tự đại nhưng cũng không điên cuồng tới mức cho rằng bản thân có thể đối kháng với một người ở cảnh giới Nguyên Anh.

Giây tiếp theo, Cơ Lăng Tuyết dùng ngón tay gảy dây đàn phát ra làn sóng âm thanh màu xanh ngọc lục bảo. Trong khi đó, Ngọc Long Uyên bắt đầu điên cuồng vung thanh sắt tạo ra vô số bóng gậy khổng lồ.

Nó giống như mọt con thuyền trôi giữa sóng âm. Mặc dù ông ta bị thương nhưng vẫn có thể rút lui được.

Tuy nhiên ngay khi ông ta nhảy lên mái nhà, nhân lúc Cơ Lăng Tuyết sơ hở mà dùng hết tốc lực chạy trốn, một dấu tay cực lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống dưới ánh mắt tuyệt vọng của ông ta...

Với uy thế của một chưởng đó, không còn nghi ngờ gì nữa, người xuất thủ cũng là một cao thủ Nguyên Anh kỳ!

Ngọc Long Uyên đã cố gắng hết sức để ngăn chặn, nhưng cuối cùng...

"Bùm!"

Sau một tiếng nổ vang như sấm, cây hắc thiết côn trong tay ông bị bàn tay to lớn cướp mất, bản thân ông cũng vồ ếch trong viện...

Tình cờ lại đáp xuống ngay chính giữa trận sát âm mà Cơ Lăng Tuyết vừa mới chuẩn bị.

"Lão Lăng!"

"Ông, ông, tại sao ông..."

"Cái quái gì nữa! Lão tử không muốn nghe cậu nói chuyện!"

Lăng Vũ lập tức ngắt lời ông ta, mắng: "Nghe rõ này, Lương Siêu là bạn vong niên* của tôi! Ông khi dễ hắn, tôi động thủ với ông là chuyện đương nhiên!" (bạn bè cách biệt tuổi tác)

Hả!

Mọi người đều náo động khi nghe mấy lời đó!

Trong số những trưởng lão cấp một ở Võ Minh, một người là tình nhân của Lương Siêu, còn người

kia là bạn vong niên của hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK