Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thế nhưng mười giây trôi qua, cảm giác đau nhức vì bị cắn xé không hề xảy ra và ý thức vẫn còn rất rõ ràng, Diệp Khuynh Thành mở mắt ra.  

 

Tất cả những gì cô ta thấy lúc này là một thân hình gầy guộc với phần thân trên để trần đã xuất hiện trước mặt cô ta từ bao giờ.  

 

Chính là Lương Siêu!  

 

Lúc này, Lương Siêu một tay cầm kiếm đâm xuyên qua ngực con hổ kim giáp còn tay kia trực tiếp đánh vào đầu một con khác!  

 

Sau khi rút lại nắm đấm cùng với thanh kiếm, hai con hổ kim giáp vừa lao tới đã gục ngã trong vũng máu.  

 

Sau khi tiêu diệt xong hai con hổ, Lương Siêu quay đầu lại nhìn Diệp Khuynh Thành. Hàng vạn hàng nghìn lời nói cuối cùng chỉ thu gọn trong vài chữ.  

 

“Cô gái ngốc nghếch.”  

 

Mặt đất bị chấn động khiến cho Diệp Khuynh Thành tỉnh táo lại. Cô ta trông thấy những con hổ kim giáp còn lại gào rú và xông tới một cách điên cuồng!  

 

“Cẩn thận!”  

 

“Bọn chúng…”  

 

“Bình tĩnh.”  

 

Lương Siêu khẽ lắc đầu thở dài, nói: “Đúng là một cơ hội khó có được, vốn dĩ đang cần một khoảng thời gian để trau dồi khả năng thực chiến nhưng hiện tại đều bị cô ngốc này phá hỏng rồi.”  

 

Diệp Khuynh Thành: “…”  

 

Bị gọi là cô ngốc khiến cho Diệp Khuynh Thành cau mày. Đang định nổi cơn giận thì thấy Lương Siêu xoay người đi tới bên cạnh và ôm chặt lấy eo của cô ta…  

 

“Anh…”  

 

“Xuỵt…”  

 

Lương Siêu làm động tác im lặng rồi nói: “Tôi không cố ý mạo phạm đâu, tôi đành làm vậy vì muốn bảo đảm an toàn cho cô thôi.”  

 

Diệp Khuynh Thành cố nén cơn giận nói: “Nhìn anh như này là định đưa tôi chạy đi sao?”  

 

“Chạy?”  

 

Lương Siêu cười khinh thường: “Chỉ là mấy con thú ngu ngốc thôi, cần gì phải chạy.”  

 

“Tuy rằng có cô ở bên cạnh khiến cho hành động của tôi hơi bất tiện nhưng điều đó không ngăn cản tôi tiêu diệt cả đám.”  

 

“Diệt cả đám?”  

 

Diệp Khuynh Thành sửng sốt, sau đó lại nhìn thấy trên người hắn chồng chất vết thương thì oán thầm trong lòng.  

 

“Người này…”  

 

“Đã chết đến nơi rồi mà còn tâm trạng đi khoe khoang?”  

 

Thế nhưng vài giây tiếp theo.  

 

Chỉ thấy bóng người của Lương Siêu chợt lóe, hắn ôm cô ta lui về phía sau mấy chục mét. Sau đó vừa tránh xa đám hổ kim giáp đang lao tới đầy hung hãn vừa kết ấn bằng một tay với vẻ nghiêm túc.  

 

Ngay sau đó, kiếm chỉ đột nhiên hướng thẳng lên trời cao!  

 

“Lôi tới!”  



Ầm ầm ầm! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK