Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em xin lỗi, xin lỗi!”

 

Cô ấy vừa giải thích vừa đứng dậy đi lau mặt cho hắn.

 

“Cái đó, Lương Siêu, anh xác định là anh đang không nói khoác đấy chứ?”

 

“Nếu như ba tên cổ sư kia liên thủ với nhau thì ngay cả cao thủ cảnh giới tông sư cũng không thể địch nổi, anh…Không phải anh đang đạt đỉnh cảnh giới tông sư đấy chứ?”

 

Lương Siêu chỉ cười mà không nói gì.

 

Cùng lúc đó.

 

Tôn Bác bị thương nặng hai chân không đến bệnh viện ngay mà lại được người cõng tới ngay nhà riêng của Bạch Thiên Nam.

 

Còn Bạch Vân Hi vừa mới trở về còn mang theo một sư muội đồng môn về muốn đính hôn nên Bạch Thiên Nam đang rất vui mừng muốn tổ chức ngay một buổi tiệc gia đình.

 

Sau khi thấy Tôn Bác được khiêng vào với đôi chân đẫm máu, đương nhiên Bạch Thiên Nam không hề có sắc mặt tốt, thầm chửi đúng là xui xẻo.

 

“Ông bị làm sao vậy?”

 

“Bị thương như thế này không đi bệnh viện mà lại đến chỗ tôi làm gì?”

 

Tôn Bác hoàn toàn không nhận ra vẻ chán ghét trên mặt của Bạch Vân Hi mà cáo trạng luôn: “Lần này phân bộ Thiên Hải tới đây quá hung hăng. Vừa mới đến Trấn Giang, bọn họ đã khiến cho hai chân của tôi bị què. Mong Bạch trưởng làm chủ cho tôi!”

 

Bạch Thiên Nam hừ lạnh một tiếng, ông ta hiểu rất rõ Tôn Bác là người như thế nào.

 

Chắc chắn là không dẫm được người ta nên bị dẫm ngược lại.

 

Thế nhưng ngay sau đó đột nhiên ông ta nhận ra được điều gì đó liền cau mày hỏi.

 

“Ông vừa nói là phân bộ Thiên Hải ư?”

 

“Đúng!”

 

Tôn Bác gật đầu: “Chính là Chu Hưng trưởng phân bộ của phân bộ Thiên Hải. Không biết lần này bọn họ gặp vận may như thế nào lại có một vị tông sư trẻ làm chỗ dựa!”

 

“Hai chân này của tôi chính là…”

 

“Ông nói người tông sư trẻ đó tên là Lương Siêu phải không?”

 

Tôn Bác gật đầu lia lịa: “Đúng đúng, thằng nhãi kia tên là Lương Siêu!”

 

“Tôi đã nói với cậu ta rằng quan hệ giữa tôi và Bạch trưởng bộ ngài khá tốt để cậu ta nể mặt ngài nhưng không ngờ cậu ta vẫn ra tay ác độc!”

 

“Cậu ta, cậu ta còn nói rằng ngài ở trong mắt cậu ta chẳng là cái thá gì cả. Cho dù tôi có làm con của ngài, quỳ xuống trước mặt hắn gọi là ông nội thì ngài cũng…”

 

Rầm!

 

Bạch Hạo Nhiên vỗ bàn đầy tức giận.

 

“Đcm!”

 

Sắc mặt của Bạch Thiên Nam tối sầm lại. Nếu như bình thường, chắc chắn ông ta sẽ cho rằng Tôn Bác đang thêm mắm dặm muối, cố ý gây sự.

 

Thế nhưng lần này, ông ta không hề nghi ngờ về khả năng học vẹt của Tôn Bác.

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

 

Vân Nhã ngồi bên cạnh Bạch Thiên Nam cau mày nói: “Hạo Nhiên, đây có phải là Lương Siêu mà trước đó em từng nhắc đến không. Chính là người muốn tranh Thiên Sơn Tuyết Liên với Bạch sư huynh phải không?”

 

“Chị dâu, đúng vậy. Chính là thằng nhãi này!”

 

Vừa nghe vậy, Vân Nhã hừ lạnh mắng: “Đúng là con chó điên.”

 

“Không sao cả.”

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK