Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái này..."

 

Cung Vũ vẫn bày vẻ khó xử, áy náy nói: "Xin lỗi anh Vương, tôi đã có vị hôn phu rồi, cho nên..."

 

"Không tiện khiêu vũ với những người khác giới khác."

Ồ!

 

Đám người lại xôn xao lần nữa, nhanh chóng dừng lại chuyện đang làm để hóng hớt.

 

Tất cả đều ngạc nhiên nhìn Cung Vũ, được thiếu đông gia của truyền thông Thiên Ngu ưu ái, đối với tất cả mọi người ở đây mà nói là chuyện có thể gặp chứ không thể cầu.

 

Nhưng Cung Vũ thì tốt rồi, không biết quý trọng còn chưa tính, vậy mà còn dám liên tục từ chối người ta trước mặt bao nhiêu người ở đây?

 

Đây là tiết tấu muốn tìm đường chết sao?

 

Biểu cảm trên mặt Vương Tiểu Lỗi chợt cứng lại, bàn tay đang giơ lên cũng chậm rãi hạ xuống.

 

"A..."

 

"Cung Vũ, có phải tôi nể mặt cô nhiều quá rồi phải không?"

 

Cung Vũ thấy mình và đối phương không còn nói chuyện được nữa, tuy cô cũng không muốn như vậy, nhưng cũng không còn cách nào khác.

 

Nhận được sự giáo dục từ sớm khiến cô và người khác giới luôn duy trì khoảng cách nhất định.

 

"Vương tổng, thực xin lỗi."

 

"Trong nhà tôi còn có chút việc, tôi phải về trước, mọi người ở lại uống rượu vui vẻ." Nói xong cô ấy xoay người rời đi.

 

Nhưng vừa mới xoay người, Vương Tiểu Lỗi đã tiến lên một bước, bắt lấy cổ tay trắng như ngọc của cô.

 

"Nơi này là địa bàn của tôi, nếu cô muốn đi thì ít nhất cũng phải có sự đồng ý của tôi mới được đi chứ?"

 

"Anh, anh muốn làm gì!"

 

Cung Vũ kinh hoảng kêu lên một tiếng, muốn tránh thoát khỏi bàn tay của Vương Tiểu Lỗi, nhưng càng dùng sức thì đối phương lại siết càng chặt, cuối cùng còn nắm mạnh đến mức cô đau đớn kêu lên thành tiếng.

 

"Thả tôi ra!"

 

Vương Tiểu Lỗi hừ lạnh một tiếng, vung tay ném mạnh Cung Vũ vào sàn nhảy, làm cô ngã ngồi trên mặt đất.

 

"Năm lần bảy lượt đánh thẳng vào mặt tôi như vậy, là do cô nghĩ tôi không làm gì được cô đúng không?"

 

Ông chủ của truyền thông Thất Tinh thấy thế thì trong lòng hơi trùng xuống.

 

Nếu vì Cung Vũ mà làm cho Vương Tiểu Lỗi giận chó đánh mèo với minh, hoặc là hủy bỏ chuyện thu mua, đến lúc đó chỉ sợ mình muốn khóc cũng không có chỗ để khóc đâu!

 

Vì thế ông ta lập tức đứng ra tỏ rõ thái độ, chỉ vào Cung Vũ đang ngồi bệt trên sàn nhảy lớn tiếng nói: "Cung Vũ, cô đúng là đồ không biết tốt xấu!”

 

"Vương thiếu mời cô khiêu vũ là đã nể mặt cô lắm rồi, đáng ra cô nên vui mừng đồng ý, đi thay ngay một bộ váy xinh đẹp đến nhảy cùng Vương thiếu mới đúng!"

 

"Còn nếu Vương thiếu có để ý tới cô, muốn cô bạn gái bạn gái của ngài ấy thì cô nên chủ động nhảy vào lồng ngực ngài ấy, tận lực moi tim móc phổi đi lấy lòng Vương thiếu mới đúng!"

 

"Có một chút chuyện vậy cũng không biết làm? Còn cần tôi đến dạy cô sống sao mới được à? Còn vậy nữa thì cô đừng hòng sống sót được trong giới giải trí!”

 

Sau khi quát mắng một trận, thấy Cung Vũ còn chưa có hành động nào, chỉ lo ôm lấy cổ tay đỏ bừng kia, hai mắt rưng rưng trưng ra vẻ mặt ủy khuất thì ông chủ truyền thông Thất Tinh lập tức tức giận đến dậm chân.

 

"Tôi đã nói rõ như vậy rồi mà cô còn sững sờ ở đó làm gì? Nhanh đứng dậy đi!”

 

"Trong phòng thay đồ có chuẩn bị váy cho cô rồi, mau đi thay rồi ra ngoài khiêu vũ với Vương thiếu!"

 

Nghe vậy, Cung Vũ cắn răng đứng lên, lau khô nước mắt, nhưng cô không đi về phía phòng thay đồ, mà là đi về phía cửa lớn, muốn rời khỏi nơi đây.

 

Này!

 

Ánh mắt Vương Tiểu Lỗi đột nhiên phát lạnh, hai tên vệ sĩ của anh ta thấy thế thì lập tức tiến lên áp giải Cung Vũ, dưới ánh mắt ra hiệu của Vương Tiểu Lỗi, kéo cô trở về sàn nhảy.

 

"Anh, các anh muốn làm gì!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK