Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chu Vĩ hít một hơi thật sâu và phát hiện bản thân hít thở dễ dàng hơn và cơn đau ngực cũng không còn nữa, thậm chí còn có tác dụng tốt hơn cả sau khi uống thuốc đặc trị!  

 

“Tôi, tôi thật sự khỏi rồi sao?”  

 

“Cũng chưa tính là khỏi hẳn nhưng tôi sẽ kê cho anh một đơn thuốc. Sau khi anh uống hết một tuần, bệnh của anh sẽ khỏi hẳn.”  

 

Lương Siêu vừa nói xong, Chu Vĩ liền quỳ xuống đất.  

 

Su đó, anh ta dập đầu lạy Lương Siêu và nói: “Thần y! Cầu xin anh hãy cứu mẹ tôi!”  

 

“Mẹ của tôi cũng mắc bệnh hen suyễn bẩm sinh, trước đó còn mắc bệnh ung thư nữa!”  

 

“Chỉ cần ngài có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ tôi thì tất cả ảnh trong máy tôi đổi thành mấy trăm vạn cũng được. Tôi xin đưa toàn bộ ảnh trong máy cho ngài!”  

 

“Ngài, nếu như ngài cảm thấy không đủ thì mạng của tôi cho ngài luôn cũng được!”  

 

“Anh.”  

 

Lương Nghiên vừa gọi một tiếng, cô bé còn chưa kịp nói thêm thì Lương Siêu đã phất tay với anh ta.  

 

“Anh mau đứng lên đi.”  

 

“Anh đi trước dẫn đường đi để tôi đi theo xem sao.”  

 

“Vâng vâng, xin cảm ơn Lương thần y!”  

 

Một tiếng sau.  

 

Sau khi đi vào một khu dân cư hẻo lánh cũ kỹ, Lương Siêu nhìn thoáng qua hoàn cảnh nơi đây và hỏi: “Không phải anh kiếm tiền rất dễ hay sao?”  

 

“Sao lại để mẹ của anh ở nơi này?”  

 

Chu Vĩ cười khổ nói: “Ngài nói không sai, thu nhập của tôi không thấp nhưng vì để chữa bệnh cho mẹ, tôi chưa từng giàu có một giây phút nào nên hiện tại hai mẹ con tôi đều đang sống ở đây.”  

 

Lương Siêu sững sờ, thầm nghĩ tuy rằng người này đáng khinh và da mặt dày nhưng xem ra cũng là người con hiếu thảo.  

 

Sau khi đi vào căn hộ, mẹ của Chu Vĩ đang ngủ say.  

 

Tuy mới ngoài 60 nhưng trông bà ấy đã như 80-90 tuổi.  

 

Sau khi chẩn mạch một lúc, Lương Siêu bắt đầu dùng châm.  

 

Tuy rằng bệnh hen suyễn cộng thêm ung thư nhưng tình trạng không quá nặng. Với tu vi hiện tại của hắn muốn chữa khỏi cũng không quá khó khăn.  

 

Nửa tiếng sau.  

 

Lương Siêu cất châm đi, sau khi nhìn lướt qua hai mẹ con Chu Vĩ một lúc, hắn quay người rời đi mà không chào hỏi.  

 

Vừa ra khỏi khu dân cư, Chu Vĩ lại quỳ xuống dập đầu với hắn mấy cái.  

 

“Lương thần y, Chu Vĩ tôi nhất định sẽ báo đáp ơn cứu mạng của ngài! Sau này mạng của tôi chính mạng của ngài!”  

 

“Nếu như có việc gì muốn dùng tôi thì ngài chỉ cần nói một tiếng, cho dù lên núi đao hay xuống biển lửa thì Chu Vĩ tôi cũng sẽ làm!”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK