Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Có cần trùng hợp đến vậy không?  

 

Lê Uyển kích động nắm chặt tay Lương Siêu sau đó bắt đầu khóc lóc, truy hỏi: "Sư phụ của con, hiện tại ông ta được chôn ở đâu?”  

 

“Hả?”  

 

Lương Siêu càng thêm mơ hồ, cái gì mà chôn ở đâu?  

 

Lúc mình xuống núi tu luyện, ông già kia vẫn đường đường chính tự do tự tại sống trên núi, sắc mặt hồng hào khí huyết sung túc, một bữa cơm có thể ăn trọn hai con vịt béo!  

 

Sao ông ấy lại chết?  

 

Hơn nữa lúc trước, nhất thời tò mò hắn từng hỏi qua cuộc sống riêng tư của ông già ấy, cố ý hỏi mình có sư nương hay không.  

 

Ông ấy trả lời rằng: "Sư phụ con phong lưu cao ngạo hoa gặp hoa nở, người gặp người mê cho nên đương nhiên sư nương của con đâu đâu cũng có, trải rộng khắp nơi, sau này xuống núi tu luyện con nhất định sẽ có cơ hội nhìn thấy.”  

 

Lúc ấy, Lương Siêu chỉ xem những lời đó là lời nói đùa của ông già, căn bản chưa bao giờ coi là thật, nhưng hiện tại xem ra...  

 

Lời nói của lão già kia lại rất có thể là sự thật!  

 

"Ngẩn người cái gì? Nói đi!”  

 

Lê Uyển lại vội vàng quát hỏi, lúc này Lương Siêu mới chậm rãi phục hồi tinh thần, ho nhẹ hai tiếng sau đó giơ tay lên ngập ngừng trả lời.  

 

"Cái kia..."  

 

"Tiền bối ngài chờ một lát, dựa vào cái gì mà ngài tự nhận mình là sư nương của con? Ngài và sư phụ..."  

 

Mày Lê Uyển nhíu lại, sau đó lấy sợi dây chuyền ngọc bội có khắc một chữ cổ đang đeo trên cổ ra.  

 

"Thứ này sư nương vẫn luôn mang theo bên người, chắc hẳn là không xa lạ với con đi. ”  

 

"Cái này..."  

 

Nhất thời mắt Lương Siêu trợn to, đúng là hắn cũng từng nhìn thấy dây chuyền kiểu dáng độc đáo như thế trên người sư phụ một vài lần.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất  

 

Thiên Huyền từng nói qua, ngọc bội này tổng cộng có tám khối, một khối công ngọc bảy khối mẫu ngọc, Thiên Huyền đeo khối công ngọc, mẫu ngọc thì đã bị ông ta phân đều cho bảy đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương.  

 

Mà tám khối ngọc bội này, tất cả đều do ông ta trong một lúc hứng khởi mua lại từ một tên buôn ngọc thạch...  

 

Mà khối Lê Uyển đang đeo là một trong số đó.  

 

"Lúc trước, sư phụ con nói với cô ông ấy đang mắc bệnh nan y, sống không được bao lâu nữa, vì không muốn cô phải gánh chịu đau đớn sinh ly tử biệt cho nên đã lặng lẽ rời khỏi,  trước khi rời đi còn lưu lại cho cô viên ngọc bội này.”  

 

"Ông ấy nói khối ngọc bội này là bảo ngọc truyền thừa của Thiên Y môn các người, thế gian chỉ có một khối để trao cho người thương, sau này mỗi khi nhớ đến ông ấy cô cứ lấy nó ra xem..."  

 

Lương Siêu: "..."  

 

Nghe đến đây hắn cơ bản đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc này trong lòng hắn thầm mắng lão già Thiên Huyền kia máu chó đầm đìa!  



"Mẹ kiếp, lão già này thật tệ!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK