Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói còn chưa dứt lời, Mộ Liên Y lại hét lên một tiếng, một áp lực cực mạnh đột nhiên tác động lên người, ép cho ả trực tiếp quỳ xuống.

 

Lương Siêu trực tiếp mang mộ bình nước sôi nóng hổi ở quầy đến, đứng bên cạnh Mộ Liên Y, nghiêng bình nước nhắm vào đầu ả.

 

"Nếu không muốn cảm nhận sự thoải mái nước sôi đổ lên đầu thì lập tức nói xin lỗi."

 

Mộ Liên Y ngẩng đầu trừng lớn mắt nhìn bình nước treo trên đầu mình, lập tức không dám nói gì.

 

"Xin lỗi đi." Lương Siêu lại nói một câu, Mộ Liên Y thấy hắn bưng ấm nước có dấu hiệu nghiêng xuống thì bị dọa vội vàng nói: "Tôi, tôi sai!"

 

"Chị Khuynh Tuyết, tôi không nên nói chuyện với chị như vậy, không nên uy hiếp, không nên đe dọa chị, nhưng, nhưng tôi chỉ truyền lời mà thôi, chị tha thứ cho tôi đi..."

 

Đợi ả nói xong một tràng, Lương Siêu thấy Mộ Khuynh Tuyết còn không lấy lại tinh thần thì hỏi: "Hài lòng không, cô nói một câu đi chứ? Nếu không, tôi biểu diễn cho cô xem nước sôi đổ đầu?"

 

"A! Đừng!" Mộ Liên Y bị dọa đến kêu to, nếu nước sôi thật sự đổ xuống, ả có thể sống sót, có bị nát mặt không thì chưa nói đến, nhưng da đầu và tóc chắc chắn sẽ không chịu nổi!

 

Thế là ả vội vàng quỳ bò qua, ôm chặt lấy đùi Mộ Khuynh Tuyết, run giọng cầu khẩn: "Chị Khuynh Tuyết, tôi sai rồi! Tôi xin chỉ bảo anh ta bỏ qua cho tôi đi..."

 

"Chị, chị nghĩ lại quan hệ của chúng ta khi còn bé, tôi vẫn luôn..."

 

"Có liêm sỉ một chút được không?" Mộ Khuynh Tuyết đột nhiên mở miệng, một chân đá văng ả ra, trên mặt tràn đầy ghét bỏ.

 

"Lần này kẻ ra chiêu ác độc ép tôi đi vào khuôn khổ là ai?" Mộ Liên Y lập tức nghẹn lời, bắt đầu ấp a ấp úng.

 

"Hoặc có thể nói, chủ mưu sau màn năm đó tạo ra vụ kia tai nạn xe, làm hại cha mẹ tôi mất mạng là ai?"

 

"Cái này..."

 

Mộ Liên Y bị dọa đến khẽ run rẩy, Lương Siêu thấy ả hoàn toàn không có ý nói ra thì cười nói: "Không muốn nói phải không? Vậy tôi phải rót cả bình nước sôi vào miệng cô. Đến lúc đó, sợ là cả đời cô cũng không nói được."

 

"Đừng! Chị Khuynh Tuyết, tôi, không phải tôi không nói, là thật sự không dám..."

 

"Vụ tai nạn xe lúc trước liên quan đến quá nhiều thứ, nếu tôi nói ra thì sẽ bị chém thành muôn mảnh, chết không có chỗ chôn..."

 

Soạt!

 

Mộ Khuynh Tuyết nghe vậy thì sắc mặt lập tức biến đổi, hai mắt cũng nheo lại. Thật ra vừa rồi cô nhắc tới vụ tai nạn xe cũng chỉ thăm dò mà thôi, cô chỉ hoài nghi vụ tai nạn năm đó là ngoài ý muốn hay do kẻ nào làm ra, luôn không thể xác định, nhưng bây giờ cô đã chắc chắn cha mẹ mình không phải chết do tai nạn, mà là mưu sát!

 

Vậy là đã đủ.

 

Còn rốt cuộc chủ mưu sau màn là ai, cũng không quá quan trọng đối với cô.

 

"Tốt..."

 

"Cút đi, đừng để tôi nhìn thấy cô nữa."

 

"Được được, tôi lập tức đi." Mộ Liên Y vội vàng bò dậy trốn đi, mà khi chạy đến cổng quán cà phê thì đột nhiên quay đầu, vừa oán độc vừa căm phẫn mắng to; "Thứ sao chổi, lần này mày phải suy nghĩ cho kỹ càng nên làm thế nào!"

 

"Đêm nay, Miller đại sư sẽ đến! Tao sẽ gửi địa chỉ cho mày, đến cùng có đi hay không thì tự mày lo liệu!"

 

Lương Siêu nghe vậy thì nhíu mày, lại nhìn Mộ Khuynh Tuyết, phát hiện sắc mặt của cô trở nên càng phức tạp.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK