Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hả?"

 

Bạch Thiên Nam nghe vậy vẻ mặt chậm lại, còn chưa hiểu lời Lương Siêu nói có ý gì, chỉ thấy hắn đánh một chưởng về một vách núi cách đó không xa.

 

"Ầm ầm!" Một tiếng, cả vách núi đều chấn động liên hồi.

 

Mà sau khi núi đã bị chấn động đến mức rơi vài tảng đá xuống, để lộ ra ba lão giả mặt mày xám xịt, mập gầy không đồng nhất đang lúng sâu vào trong vách núi.

 

Ngay sau đó, ba cái đầu người rơi xuống, tất cả mọi người ở phân bộ Võ Minh đều kinh hãi!

 

"Cái này, cái này..."

 

"Đây là đầu của ba ma đầu Vệ Tranh, Mạnh Khuê, Lỗ Trì!"

 

Một tiếng hô kinh ngạc vang lên, sau đó là tất cả ánh mặt kinh ngạc liền tập trung lên người Lương Siêu.

 

"Này, cái này..."

 

Hạ Tử Yên hung hăng nuốt nước bọt, chỉ vào ba cái đầu người kia, vẻ mặt ngốc nghếch nhìn Lương Siêu.

 

“Ba người này, đều là ngươi giết?

 

Lương Siêu nhún nhún vai: "Nếu không thì sao?”

 

"Chỉ là ba lão già mà thôi, tuy có tốn ít sức, nhưng cũng không tính là quá khó."

 

Chỉ hai câu nói đơn giản đã làm cho tất cả người ở phân bộ Võ Minh xấu hổ không thôi, nhất là Bạch Thiên Nam.

 

Bất kỳ ai trong hai người họ đều có năng lực giết cậu trong chớp mặt.

 

Chưa trải sự đời.

 

Thực lực tổng thể cũng không tính là mạnh….

 

Hồi tưởng lại những lời nhận xét của mình đối với Lương Siêu, nét mặt già nua của Bạch Thiên Nam đỏ bừng, da mặt cũng thỉnh thoảng run lên.

 

Nhìn vẻ mặt xấu hổ lúng túng của ông ta, Lương Siêu lại cười trêu chọc.

 

“Bạch bộ chủ, cái này, không phải ông đã đem toàn bộ quân lực của phân bộ Võ Minh đến đây đấy chứ?"

 

"Đối phó với ba lão già mà thôi, cũng đáng để ông phát động nhiều người như vậy à?"

 

"Cậu!"

 

Bạch Thiên Nam lại bị xấu hổ nhưng không cách nào phản bác được, giận dữ hừ một tiếng rồi vung tay áo rời đi.

 

Bị Lương Siêu khiêu khích như vậy, chỉ sợ sau này uy danh trong phân bộ Võ Minh của ông ta sẽ bị ảnh hưởng lớn.

 

Sau khi mọi người rời đi.

 

Hạ Tử Yên lấy lại tinh thần, vội vàng thu thanh đao lại, sau đó buộc chặt bên hông, ấp úng hỏi: "Rõ ràng là anh chưa chết sao lúc nãy không có chút khí tức nào vậy?”

 

"À, lúc nãy đánh nhau bị hao tổn tương đối lớn, cho nên tôi bế khí để phục hồi."

 

"Vậy, vậy những gì tôi vừa nói, anh..."

 

"À?"

 

"Có chuyện gì sao? Tôi không nghe thấy gì cả?”

 

Nghe vậy, Hạ Tử Yên ngẩng đầu vẻ mặt phẫn nộ nhìn chằm chằm Lương Siêu.

 

Tên lừa đảo này, bổn tiểu thư tin anh mới lạ!

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK