Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Mấy ngày nữa, em phải tới Hổ đường của tổng bộ Vũ Minh báo cáo.”  

 

Nghe vậy, Lương Siêu cảm thấy có chút đau đầu.  

 

Sau đó, Hạ Tử Yên cười nói tiếp: “Đúng rồi, khi nói chuyện với Liễu Băng Khanh vào đêm qua, em nghe nói rằng cô ấy đang có dự định phát triển tập đoàn Thiên Đạt tới đế kinh.”  

 

“Cái gì?”  

 

“Chuyện đó xảy ra khi nào?”  

 

“Mấy ngày trước, em nghe Liễu Băng Khanh nói rằng địa điểm của công ty chi nhánh đã được chọn ở đế kinh. Chiều nay cô ấy sẽ bay tới đế kinh.”  

 

Lương Siêu: “…”  

 

Ba người phụ nữ cùng đi, vừa nghe đã biết những ngày sắp tới của hắn không được yên ổn rồi.  

 

“ y da, anh cứ bình tĩnh.”  

 

“Dù sao tính tình của Cung đại minh tinh tốt như vậy, sẽ không tranh giành không ghen tị. Cùng lắm cũng chỉ có em với Liễu Băng Khanh hay gây khó dễ cho anh thôi.”  

 

Hạ Tử Yên cười ha ha nói, còn Lương Siêu cũng tự an ủi bản thân như vậy.  

 

Thế nhưng rất nhanh Lê Uyển đã gọi điện thoại tới.  

 

“Tiểu Siêu, ta nghe nói con  định đi tới đế kinh hả?”  

 

“Khi nào con đi thì sư nương sẽ bảo Tiểu Tuyết đi cùng con.”  

 

Gì cơ?  

 

Lương Siêu hoảng sợ và lắc đầu điên cuồng theo bản năng nhưng hắn còn chưa kịp từ chối thì Lê Uyển đã nói với vẻ đau lòng: “Sư nương đã nghe về chuyện của Tiểu Tuyết rồi.”  

 

“Đứa trẻ này quá đáng thương, cả đời đã gặp quá nhiều đau khổ rồi nhưng cũng may mà con bé gặp được con. Khi quay trở về đế kinh, con nhất định phải đòi lại công bằng cho Tiểu Tuyết nhé!”  

 

“Đây chính là nhiệm vụ mà sư nương giao cho con, con có thể hoàn thành được không?”  

 

“Con…”  

 

Nhất thời trong lòng Lương Siêu cảm thấy cay đắng, đúng là còn không cho hắn có cơ hội bình tĩnh lại!  

 

Thế nhưng làm sao hắn có thể không làm theo mệnh lệnh của sư nương được?  

 

Trong lòng bé khổ mà không nói được gì!  

 

Vì vậy sau cùng, Lương Siêu cũng cắn răng gật đầu!  

 

“Có thể ạ…”  

 

“Ừm, ngoan lắm.”  

 

Lê Uyển cười nói: “Sư nương đã sống đến từng tuổi này nên cũng không muốn ép uổng mấy người trẻ tuổi các con làm gì cho nên ta sẽ không đi cùng các con.”  

 

“Đúng rồi, nếu như con biết chỗ chôn của sư phụ thì nhớ trở về nói cho sư nương một tiếng.”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK