Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng tôi rút lui đây, tạm biệt!”  

 

Mọi người: "..."  

 

Vậy…là đi rồi ư?  

 

Đột nhiên lật mặt cái từ fan hâm mộ sang antifan luôn!  

 

“Chậc chậc... Với một người anh rể ngầu lòi như vậy, sau này chắc số lượng người theo đuổi hoa khôi Liễu ở trường chúng ta chắc là thấp nhất ở trong bảng hoa khôi trường rồi nhỉ?”  

 

Không biết ai đã nói một câu như vậy, Mọi người cười ồ lên rồi giải tán, để lại Liễu Băng Loan một mình hỗn độn trong gió ...  

 

Trên đài cao, Lương Siêu trên mặt đầy bất lực và đau khổ, mắng con mẹ nó một hồi.  

 

“Mẹ nó chứ, đang định tạt nước vào người mà đánh đấm giả cho thua, kết quả lại qua được cửa rồi.”  

 

"Tại sao để thua một vòng lại khó đến vậy?"  

 

"Tôi cũng thật khổ quá mà….”  

 

 

 

Liễu Băng Loan nhìn Lương Siêu rung đùi đắc ý trên đài, hai tay chống nạnh tức giận vẻ hèn tiện hỏi: "Tên họ Lương kia! Trước đó anh đã làm cái gì đối với bốn người bọn họ hả!?"  

 

Lương Siêu khoát tay: "Không có làm gì, tôi không biết bọn họ."  

 

"Không thể nào! Vậy thì tại sao họ lại sợ anh như vậy!"  

 

"À thì, có lẽ là do ngày hôm qua tôi đến giật chiếc tất da của phó câu lạc bộ bọn họ, họ tình cờ cũng có mặt ở đó."  

 

"Phó câu lạc bộ sao?"  

 

Khoảnh khắc tiếp theo, Liễu Băng Loan trợn tròn mắt.  

 

"Ý anh là Sở Diêu Y sao?"  

 

“Không thể nào! Với cái tính khí nóng nảy của cô ta đừng nói là anh cướp tất da chân, cho dù chỉ dí mắt nhìn vào tất liếc vài cái thôi thì ngay lập tức đánh cho anh nhập viện!”  

 

Vừa dứt lời, Liễu Băng Loan đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía sau, quay đầu lại thì thấy Sở Diệu Y với hai bím tóc đuôi ngựa dễ thương đang chạy tới.  

 

Vừa chạy, cô vừa vẫy tay chào Lương Siêu trên sân khấu. "Hi! Lương Siêu!"  

 

"Tôi đã quyết định rồi, tôi muốn bái anh làm sư phụ!"  

 

Sư phụ?  

 

“Không được.”  

 

Lương Siêu vừa mở mồm liền từ chối, hắn hiện giờ là truyền nhân của dòng dõi thiên y, muốn nhận đồ đệ không phải dễ dàng vậy được, thậm chí hắn cũng không thể tự quyết định.  

 

"Tại sao?"  

 

"Không có lý do, nếu cô muốn học công phu, tôi có thể dành chút thời gian dạy cô, dù sao nhà chúng ta cũng ở gần nhau, còn làm thầy thì bỏ đi.”  

 

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).  

 

“Ai ya, anh thu nhận người ta đi mà!”  

 

“Ngộ tính của tôi rất cao, lại rất biết nghe lời, sau này anh muốn tôi làm cái gì cũng được nha!”  

 

“…”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK