Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Hừ, Vương Hồng Ba, muốn trách thì anh trách hai cha con anh mắt mù, gây hấn với ai không được, lại chọc trúng ân nhân cứu mạng của chúng tôi."  

 

"Đại ân cứu mạng, không thể báo đáp, chỉ cần một câu của Lương thần y, cho dù ông đây có táng gia bại sản cũng phải chơi chết Vương thị các người!"  

 

"..."  

 

Mười tám ông lớn nhao nhao mở miệng, thái độ cứng rắn, khiến ánh mắt Vương Hồng Ba trở nên vô cùng âm trầm, lập tức vội vàng hung hăng trừng Vương Thiên Hào một cái.  

 

"Con mẹ nó còn đứng ngơ ra đó làm gì!"  

 

"Tranh thủ gọi điện thoại cho sư phụ con, bảo ông ta lập tức tới!"  

 

"Hôm nay, tôi muốn để tên nhãi họ Lương này đổ máu nơi này! Tôi cũng muốn xem chờ nó chết thì các người còn có thể hung hăng như vậy không!"  

 

"Thật tốt!"  

 

Vương Thiên Hào liên tục gật đầu bấm điện thoại, mười tám ông lớn Hình Huy thấy thế thì lộ ra vẻ mặt quái lạ, trong mắt tràn ngập trêu tức và buồn cười.  

 

Lúc này còn muốn gọi điện thoại cho Tiêu Bắc Quang?  

 

Thuần túy là tìm mắng!  

 

Rất mau điện thoại đã nối máy, Vương Thiên Hào vội vàng nói: "Sư phụ, thằng nhãi họ Lương kia muốn diệt Vương gia! Ngài mau tới chơi chết nó! Nếu không..."  

 

Chơi chết?  

 

Tiêu Bắc Quang vốn đã nản lòng thoái chí, muốn lặng yên rời khỏi Trấn Giang, nghe vậy thì lửa giận lập tức bốc lên cao!  

 

"Con mẹ nó!"  

 

"Chuyện đời này tao làm sai nhất chính là nhận thứ đồ đệ hố hàng là mày! Lương đại sư muốn diệt Vương gia à"  

 

"Tốt! Diệt tốt lắm! Vừa vặn thay tao báo mối thù cụt tay!"  

 

"Cụt, cụt tay?"  

 

"Sư phụ, ngài..."  

 

"Tút tút tút..."  

 

Tiêu Bắc Quang cúp điện thoại, khóe miệng Vương Thiên Hào giật giật, vẻ sợ hãi trên mặt càng sâu.  

 

"Cha..."  

 

"Sư, sư phụ con mắng con là hố hàng, còn, còn nói ngài ấy đã mất một cánh tay..."  

 

Bịch bịch!  

 

Vương Thiên Hào nghe vậy, chỉ cảm thấy hoa mắt, liên tục lảo đảo mấy cái suýt đã ngã xuống.  

 

Đám người thấy thế đều âm thầm lắc đầu.  

 

Buổi lễ mừng lên sàn đang yên yên lành lành lại trở thành trò cười như vậy.  

 

Lên sàn, lại lập tức sập sàn...  

 

Tuy bọn họ cũng đã gặp không ít công ty lên sàn bi kịch, nhưng bàn về độ thảm thì tập đoàn Vương Thị này đứng đầu!  

 

Sau một khắc, Lương Siêu chậm rãi đi lên đài, mà mỗi một bước của hắn, Vương Thiên Hào sẽ lui lại một bước, sợ hãi trong lòng càng tăng lên một chút.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK