Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bị chỉ đích danh, đón lấy ánh mắt lạnh lẽo của Lương Siêu, Ngọc Thiên Bá vẫn không thèm để ý, cười lạnh hững hờ nói: "Vừa rồi tôi chỉ muốn bắn hạ chiếc máy bay trực thăng kia thôi. Bầu trời quá tối quá mờ, thị lực của tôi lại không tốt lắm, khó tránh khỏi sai lầm suýt bắn chết anh, thật có lỗi."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đám người nghe vậy thì trong lòng bắt đầu liên tục mắng thầm.

Con mẹ nó, lý do này quá sứt sẹo!

Còn không bằng nói thẳng ông đây muốn làm chết mày, nhưng không ngờ mày cũng giỏi lắm không bị chơi chết, như vậy càng thẳng thắn hơn.

"Thật có lỗi? Ha ha, ha ha ha!" Lương Siêu liên tục cười to, nói: "Tao suýt bị mày hại chết, mày lại nói một câu xin lỗi nhẹ nhàng là muốn xong việc?"

"A... Không thì sao? Anh còn muốn thế nào?" Ngọc Thiên Bá ngả ngớn cười cười, lại bắt đầu vung vẩy ngọc bài thân phận trưởng lão cấp hai trong tay.

Hạ Tử Yên thấy thế thì đôi mày thanh tú không khỏi nhăn lại, thấp giọng mà nói: "Lương Siêu, ông nội hắn là một trưởng lão cấp hai, còn nắm giữ thực quyền ở tổng bộ Võ Minh."

"À." Lương Siêu lạnh nhạt gật đầu: "Nói nửa ngày thì ngọc bài này là của ông mày? Mà mày chỉ là thằng hề cáo mượn oai hùm, làm ra vẻ cái gì?"

Soạt!

Vẻ mặt Ngọc Thiên Bá cứng lại, động tác cũng ngừng lại, quát lạnh: "Họ Lương, tốt nhất mày chú ý lời nói của mình một chút! Đừng tưởng rằng..."

"Vèo!"

Còn không đợi hắn ta nói xong thì Lương Siêu trước đó vẫn luôn âm thầm tụ lực đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt đã bộc phát ra tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay của hắn!

Ngọc Thiên Bá còn chưa kịp phản ứng thì Lương Siêu đã như bóng ma vọt tới trước mặt, đồng thời tay phải phun trào ánh vàng, hơi cong thành trảo bóp chặt lấy cổ họng hắn ta!

Sát khí trong mắt hắn càng tăng lên, lạnh giọng mở miệng: "Mày đang giỡn mặt với tao à? Con mẹ nó tao muốn giết mày mà còn chú ý lời nói cái gì?"

"Giết tao?"

Ánh mắt Ngọc Thiên Bá lập tức lạnh căm, ngay sau đó cơ bắp toàn thân căng chặt, hai tay mạnh mẽ siết lại, xung quanh nắm đấm ngưng tụ ra một đám sương màu xám trắng.

Đám sương đó không phải Huyền khí, nhưng Lương Siêu cảm thụ được nó càng huyền ảo hơn cả Huyền khí, còn lộ ra một cổ sát ý bá đạo.

"Giết tao, mày còn chưa xứng đâu!"

Tiếng quát vừa dứt, hai đấm của Ngọc Thiên Bá đồng loạt tung ra, một chiêu Song Long Xuất Hải mạnh mẽ hướng tới trước mặt Lương Siêu!

Mà Lương Siêu quyết định sẽ không cho hắn ta chết dễ dàng nữa, hắn hừ lạnh một tiếng rồi thu lại hai tay, nhanh như chớp kết thành hơn mười thủ ấn.

Xét thấy đối phương hình như cũng là một thanh niên thiên tài, nên để cho hắn ta biết được, một cái chết dễ dàng có thể trở thành ân huệ lớn nhất của hắn ta như thế nào.

Sau khi hai tay hợp lại, các thủ ấn đã kết trước đó trực tiếp tạo thành một hình bát quái ngay trước người Lương Siêu.

Chỉ thấy bên trên hình bát quái kia liên tiếp lóe ra hào quang màu vàng kim nhạt, nó vừa chậm rãi xoay tròn đã phá vỡ hai

quyền của Ngọc Thiên Bá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK