Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trọng dụng?”  

 

“Thiếu tông chủ, dám hỏi người kia có lợi gì với ngài?”  

 

Phương Lệ tùy ý hỏi một câu, Vạn Khôi liếc nhìn anh ta rồi nói: “Rút máu của người này ra có thể tạo ra hạt châu giải được vu thuật trên người tôi.”  

 

Nghe xong lời này, Phương Lệ gật gật đầu. Tuy ngoài miệng nói rằng tốt quá, không ngừng cam đoan sẽ tận lực trợ giúp Vạn Khôi tìm ra người này nhưng trong lòng anh ta lại oán thầm.  

 

Ngày hôm nay bản thiếu thể hiện thái độ như này với ngươi, nhưng ngày sau cho dù tìm được người này thì bản thiếu cũng sẽ không báo cho ngươi biết!  

 

Cả đời này ngươi không làm được chuyện đó với phụ nữ lại càng tốt, tốt nhất là không nhịn được bao lâu liền nghẹn chết!  

 

Sau khi rời khỏi khách sạn, Phương Lệ trở về nhà. Khi về đến nhà, anh ta nhìn thấy Phương Vận vẫn cuộn tròn trên ghế sô pha trong phòng khách, lặng lẽ khóc. Điều này khiến cho anh ta nhất thời cảm thấy đau lòng.  

 

Sau khi suy nghĩ một hồi, tâm trạng của anh ta cũng thay đổi không ít.  

 

Nếu như Vạn Khôi vẫn chưa bị anh ta mê hoặc thì anh ta cũng chưa muốn ra tay chuốc thêm phiền toái. Vì thế, tạm thời cũng chưa có gì liên quan tới Lương Siêu, nếu đã vậy…  

 

Nếu như có thể hóa thù thành bạn cũng là một cách hay.  

 

Sau đó, anh ta lại liếc nhìn Phương Vận tựa như vẫn còn đang mê mang, hồi lâu như vậy vẫn không phát hiện anh ta đã quay trở lại. Phương Lệ lắc đầu đi lên lầu.  

 

Anh ta thầm nói trong lòng: “Coi như mình thành toàn cho em gái một lần. Chỉ mong tên họ Lương kia thức thời, biết điều một chút.”  

 

Ngày hôm sau, Lương Siêu đang ăn bữa sáng nhìn thấy Lương Nghiên đang ngồi ăn cơm xem điện thoại thì lắc đầu thở dài.  

 

“Nghiên Nghiên, em cứ ở nhà mãi như vậy cũng không được. Với tầm tuổi hiện tại của em, lẽ ra em nên đi học tiểu học rồi. Hay là anh tìm một trường học nào đó cho em nhé?”  

 

Lương Nghiên lập tức bĩu môi nhỏ. Cô bé đã quen với việc cùng chơi đùa với Cung Vũ và những người khác cả ngày rồi nên có chút không thích việc sinh hoạt ở trường.  

 

Có điều cô bé cũng không nói gì, chỉ gật đầu coi như đồng ý.  

 

Đến tuổi cắp sách tới trường cũng là chuyện bình thường.  

 

“Ngoan lắm.”  

 

Lương Siêu mỉm cười xoa đầu cô bé. Nghĩ đến việc sắp quay trở lại đại học Đế Kinh, hắn định sắp xếp đưa Lương Nghiên vào trường tiểu học trực thuộc đại học Đế Kinh. Với thân phận hiện tại là chỉ huy ngoài biên chế và giáo sư cấp 1 của khoa Trung y, đoán rằng Đại học Đế Kinh sẽ không từ chối yêu cầu nho nhỏ này của hắn.  

 

Sau khi ăn xong, Lương Siêu và Thượng Quan Nguyệt cùng nhau bắt taxi đến trường đại học Đế Kinh. Sau khi lên xe, Thượng Quan Nguyệt đang xem điện thoại thì đột nhiên kêu lên.  

 

“Wow!”  

 

“Lương Siêu, anh được đấy! Thành danh trong một đêm! Hiện tại anh đã trở thành giáo sư nổi nhất trên mạng rồi đấy!”  

 

Hot?  

 

Giáo sư nổi tiếng trên mạng?  

 

Là cái quái gì vậy?  

 

Thấy vẻ mặt hoang mang của Lương Siêu, Thượng Quan Nguyệt đưa điện thoại cho hắn xem. Trong đó toàn là video của buổi học trước.  

 

“Anh nhìn thấy không?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK