Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Cô Dương hiểu lầm rồi, không phải chuyện tiền nong."  

 

Dương Thi Vũ nhướng mày: "Anh Lương, anh đừng nói là mình không am hiểu huyền thuật? Tôi không tin đâu.”  

 

Lương Siêu nghe vậy cười khổ.  

 

“Nói thật là nghề chính của tôi là trung y, những cái khác đều là nghề phụ.”  

 

Dương Thi Vũ rất ngạc nhiên, thầm nghĩ rằng Lương Siêu biết rất nhiều: "Đúng vậy, trang viên nơi bạn tôi sống nằm cạnh một cánh đồng dược liệu rộng lớn, và cô ấy nói rằng có rất nhiều dược liệu quý hiếm trong đó. Nếu anh có thể giúp đỡ cô ấy, tôi có quyết định cho thay cô ấy, và anh có thể sử dụng dược liệu quý hiếm bên trong.”  

 

Hả?  

 

Còn có cả cái này nữa ư?!  

 

Hắn đang lo tìm không được U Linh Thảo đây, lúc này đúng là một cơ hội tốt.  

 

"Được, gửi cho tôi địa điểm, tôi sẽ đi tìm ngay bây giờ."  

 

"Được."  

 

Từ Sáng sớm, Từ Xuyên ăn mặc chỉnh tề đã đến cửa, nhưng sau khi lật tung biệt thự của Lương Siêu, nhưng ông ta vẫn không thể tìm nổi cái bóng nào.  

 

Từ Xuyên hoàn toàn tức giận, vốn nghĩ rằng tên nhóc này phải là một kẻ kiêu ngạo, ít nhất cũng không chạy nhanh như vậy.  

 

Nhưng kết quả là vẫn đánh giá cao nó rồi!  

 

Sở Diệu Y sống bên cạnh hắn biết điều này thầm nhẹ nhõm thở một hơi, còn trách tên Lương Siêu này không thật không có nghĩa khí gì cả.  

 

Nói chạy liền chạy luôn không chào hỏi gì hết, làm cô lo lắng đâu đâu.  

 

Rất nhanh khi Từ Xuyên phát hiện ra Lương Siêu là con rể của con gái lớn chưa xuất giá, ông ta lập tức dán một tối hậu thư do chính mình viết lên cổng biệt thự nhà họ Liễu.  

 

Lệnh trong vòng một ngày, giao nộp Lương Siêu, nếu không, sẽ tàn sát Liễu gia các người!  

 

 

 

Giữa trưa.   

 

Một nhà Liễu Huy Hoàng ngồi quây quần một chỗ, cùng nhìn về phía phong thư trên bàn, sắc mặt ai cũng nặng nề thấy rõ.   

 

“Bác cả!"   

 

Lúc này, Liễu Tường đẩy cửa tiến vào, nói: "Đã tìm hiểu rõ ràng rồi, lần này tên họ Lâm kia thật sự gây ra họa lớn rồi!”   

 

"Hắn đánh cháu trai duy nhất của Từ đại sư tàn phế rồi! Từ đại sư không giết chết hắn mới là lạ!”   

 

"Cái gì?!"   

 

Hồ Tuyết Liên nghe vậy thì cả kinh, vỗ bàn quát: "Lương Siêu này đúng là quỷ hại người mà!”  

 

“Tự tìm đường chết thì không nói đi, đã vậy còn muốn liên lụy cả nhà chúng ta!”   

 

“Ai nói không phải chứ!”  

 

Liễu Tường cũng hận đến cắn răng, nói: "Tên này tự biết mình đã gây họa lớn, bỏ của chạy lấy người rồi! Hiện tại Từ đại sư bảo nhà họ Liễu giao người, chúng ta phải đi đâu tìm người để giao đây?”   

 

Anh ấy bỏ trốn thật sao?  

 

Liễu Băng Khanh nhíu mày, không nói gì.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK