Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà trong tay Lương Siêu có Lôi Trụ, cũng không sợ mà tung ra một đòn nện thẳng vào Thương Ảnh khổng lồ đang ầm ầm giáng xuống kia...

Trong nhất thời, cát bay đá chạy, mây đen quay cuồng trên không trung, mà sau khi giằng co vài giây, kết quả lại là Lôi Trụ và Thương Ảnh kia cùng vỡ vụn.

Lương Siêu vững vàng đáp xuống đất, mà Chung Kình cũng cầm lại cán Ngân Thương kia, vẫn đánh ngang tay.

Nhưng so với một trận chiến trước đó, hai người đều không chật vật, ai cũng còn không ít dư lực.

"Ừm, chiêu này được. Hơn nữa còn có không gian phát triển, anh cứ không ngừng cố gắng, nghiên cứu luyện tập thêm đi, tôi đi trước đây."

Lương Siêu nói muốn đi, Chung Kình nghe vậy thì hơi sững sờ.

Cảm giác này sao giống như mình được sư phụ chỉ dạy vậy?

Rất nhanh gã ta đã kịp phản ứng, thằng ranh này đang chiếm lợi của mình!

Gã ta lập tức xê dịch bước chân, thân thể chớp động chặn lại đường đi của Lương Siêu, lại nhấc Ngân Thương trong tay lên lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn: "Thắng bại chưa phân, anh không đi được."

"Thắng bại?" Lương Siêu cà lơ phất phơ mà cười lắc đầu và nói: "Tôi đã sớm nói tôi nhận thua, là anh thắng mà? Huống chi thắng bại cũng không quan trọng như vậy đúng không? Mở lòng là được rồi, anh nói đúng không?"

Khóe miệng Chung Kình hơi giật giật, có thể nói hình tượng của Lương Siêu hoàn toàn phá vỡ nhận thức trước nay của gã về võ giả!

Mở lòng là được?

Con mẹ nó anh nghĩ đang chơi đồ hàng à?

Mà đúng lúc này, Khương Nhu nghe thấy động tĩnh thì vội vàng chạy tới, gấp gáp nói: "Lương Siêu, anh đã xuất quan còn ở đó làm gì? Mau về thăm nhà một chút đi!"

"Về nhà?"

Lương Siêu sững sờ, nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của Khương Nhu thì trong lòng lập tức lộp bộp, sinh ra dự cảm không ổn, vội vàng hỏi: "Là con nhóc Thượng Quan Vân kia lại xảy ra chuyện gì sao?"

"Không phải." Khương Nhu lắc đầu, nói: "Là, là em của anh xảy ra chuyện, nghe chị Tử Yên nói, con bé bị người ta bắt đi..."

Trong lòng Lương Siêu vừa cảm thấy nhẹ nhõm thì đột nhiên căng thẳng lại, vẻ mặt lập tức âm trầm xuống.

Hắn lại lấy điện thoại ra nhìn qua, đã có mấy trăm cuộc gọi nhỡ, tin nhắn và đoạn chat, nhìn thấy những tin tức đó, tim hắn đã triệt để chìm đến đáy cốc.

Hoàn toàn không còn tâm tư ở lại nữa, hắn vội vã muốn đi.

Nhưng Chung Kình lại không nể mặt mà tiếp tục cản hắn, bướng bỉnh nói: "Tôi đã nói rồi, trước khi phân ra thắng bại thì anh không được đi."

Soạt!

Ánh mắt Lương Siêu đanh lại, hai mắt đột nhiên hiện ra tia đỏ!

Khương Nhu vội nói: "Chung Kình sư huynh, xin mau nhường đường! Trong nhà Lương Siêu thật sự có chuyện!"

Mà câu trả lời của Chung Kình vẫn rất gọn gàng dứt khoát, chỉ hai chữ, không được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK