Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Siêu nhận lấy rồi xem xét, bừng tỉnh mà nở nụ cười, nói: "Hèn chi tôi cứ thắc mắc sao Long Chương Kiệt lại tin tưởng Lỗ Trì như vậy, thì ra là vì lão già kia còn mời hai người trợ giúp."

 

"Hừ, hai người kia cũng không phải giúp đỡ bình thường."

 

"Chúng đều từng giao thủ với tôi, thực lực không phải bình thường, cách đỉnh điểm cảnh giới tông sư cũng không xa."

 

Nói xong, Bạch Thiên Nam lại liếc Lương Siêu một cái, sắc mặt hiện ra chút trào phúng nhàn nhạt: "Ai trong hai người họ cũng có khả năng giết cậu trong nháy mắt."

 

Cmn?

 

Khinh bỉ tôi?

 

"A, lợi hại như vậy à?"

 

Lương Siêu cười như không cười mà nhìn ông ta, sau đó Bạch Thiên Nam lại nói: "Chẳng qua cậu cũng không cần lo, dù sao cậu cũng đặt chân đến cảnh giới tông sư, đến giúp tôi trừ tà tru ma cũng do có ý tốt."

 

"Cho nên đến lúc đó một khi cuộc chiến bùng nổ, chúng ta sẽ cố hết sức bảo vệ an toàn."

 

"Đừng, không cần." Lương Siêu liên tục xua tay, tiện tay ném bức thư khiêu chiến đó rồi xoay người rời đi, không quay đầu lại mà nói: "Tôi không có hứng thú hành động với các người, đi trước, cáo từ."

 

"Hừ, họ Lương, trước đó không phải anh rất ngông cuồng à?"

 

"Vừa gặp chuyện lại nhát gan như chuột! Hạ Tử Yên coi trọng loại chuột nhắt như anh thật sự là mắt mù!"

 

"Hạo Nhiên, được rồi." Bạch Thiên Nam lạnh nhạt xua tay, lạnh lùng nói: "Mỗi người có chí riêng, đừng miễn cưỡng."

 

"Huống chi cậu ta cũng chưa trải sự đời nhiều, thực lực cũng chỉ tàm tạm không coi là mạnh, bị đội hình tạo thành từ ba người đứng đầu bảng truy nã doạ sợ cũng có thể hiểu được."

 

Nghe hai cha con Bạch Thiên Nam và những người khác trong phân bộ Võ Minh luân phiên mỉa mai, Lương Siêu lắc đầu chẳng muốn đi phản ứng, trong lòng oán thầm.

 

"Nếu hành động với các người, vậy sớm nhất cũng phải ngày mai mới lấy được đầu Lỗ Trì, chẳng phải đã bỏ lỡ kỳ hạn ba ngày của Tử Yên?"

 

"Đến lúc đó nếu con hổ cái Hạ Tử Yên coi đây là cớ để đổi ý, chơi xấu không đưa hôn thư cho tôi thì các người chịu trách nhiệm không?"

Chương 109: Nấu chung một nồi

 

Buổi tối, khoảng tám giờ, Hạ Tam Hải đã hôn mê tận ba ngày tỉnh lại, khi thấy Hạ Tử Yên đang ở bên cạnh giường thì không khỏi cười cười, ông ta khẽ hỏi: "Tử Yên, thương thế của cháu thế nào rồi?"

 

Hạ Tử Yên lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu: "Con không sao đâu ông, ông đã tỉnh rồi!"

 

"Giờ ông cảm thấy thế nào? Nơi nào không thoải mái?"

 

Hạ Tam Hải khẽ khoát tay: "Không có việc gì, cháu còn không yên tâm về y thuật của Tiểu Lương?"

 

"Hả?"

 

"Tiểu Lương đâu? Không đi cùng cháu à?"

 

"Không có." Hạ Tử Yên lắc đầu nói: "Gần đây anh ấy tương đối bận rộn, mấy ngày nay không có tới."

 

"Bận cái gì?"

 

"Vội vàng báo thù cho ông, xử lý ma đầu Lỗ Trì kia."

 

"Cái gì? !" Hạ Tam Hải nghe vậy thì kinh hãi, bắt đầu ho khan.

 

Hạ Tử Yên thấy thế vội vàng vỗ lưng cho ông: "Ông ơi, ông đừng kích động, anh ấy dư sức đối phó với Lỗ Trì, tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì."

 

Nói xong, Hạ Tử Yên còn đơn giản thuật lại kỳ hạn ba ngày đã định ra với Lương Siêu, Hạ Tam Hải gấp đến độ đấm ngực dậm chân.

 

"Con bé này quá ẩu tả!"

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK