Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sau khi bị nó bao phủ, cho dù cậu có dùng bao nhiêu thủ đoạn thì chắc chắn sẽ bị ăn mòn thành nước và trở thành chất dinh dưỡng của nó chỉ trong vài giây!”  

 

Sau đó, Hứa Tiến liên tục tạo ra các đạo kết ấn bằng tay khiến cho con rắn sương đen quay cuồng dữ dội. Ngay cả Dương Thi Vũ và Trâu Lâm nhìn thấy cũng tái nhợt cả mặt. Chỗ dựa duy nhất của hai người là Lương Siêu cũng đã chết, vậy bọn họ phải làm sao đây…  

 

Giờ phút này, bọn họ không dám suy nghĩ thêm nữa. Lúc này, Hứa Tiến xoay người lại, ông ta không còn để ý tới người tới người cho rằng đã chết là Lương Siêu nữa mà chuyển mắt nhìn về phía Dương Thi Vũ. Khóe miệng khẽ nhếch lộ ra vẻ nham hiểm.  

 

“Khà khà…”  

 

“Đại tiểu thư, lão già này đoán chừng hiện tại ngài vẫn là một cô bé non nớt đúng không? Rốt cuộc ngài đang mặc size bao nhiêu vậy?”  

 

“Cup A hay cup B?”  

 

“Tôi khuyên cô hãy ngoan ngoãn để lão già này tự mình thăm dò một lần. Có như vậy, lát nữa lão già này sẽ để cho cô chết một cách thoải mái nhất.”  

 

“Ông, ông đừng qua đây!”  

 

Dương Thi Vũ run rẩy hét lên, cô ấy hét lên đầy tuyệt vọng khi nhìn thấy Hứa Tiến đi về phía mình với vẻ phấn khích.  

 

Tuy nhiên đúng lúc này.  

 

“Chậc…Thật không nhìn ra lão già này khá tây đấy, lại còn biết cả cup nữa cơ.”  

 

“Có điều ông mù à? Nhìn lướt qua thế mà ông cũng không đoán được? Rõ ràng người ta là cup C!”  

 

“Lại còn A hay B hả? Như vậy chẳng khác nào sỉ nhục Dương tiểu thư cả.”  

 

Nghe thấy tiếng cười nhạo truyền ra từ chỗ con rắn sương đen khổng lồ, cả ba người đều vô cùng sửng sốt. Ngay sau đó, Dương Thi Vũ và Trâu Lâm hét lên đầy mừng rỡ.  

 

“Anh Lương!”  

 

“Anh, anh vẫn chưa chết sao?”  

 

Hứa Tiến đột nhiên quay người lại và thấy Lương Siêu bước ra khỏi chỗ con rắn sương đen khổng lồ của mình. Hắn chậm rãi đi ra giống như đang dạo chơi trong vườn hoa, không bị thương một cọng lông tóc nào!  

 

“Này, sao có thể được chứ?”  

 

“Bất cứ người nào bị đại bảo bối của tôi cuốn lấy sẽ không thoát khỏi cái chết! Làm sao mà cậu…”  

 

“Đại bảo bối?”  

 

“Ông đang nói đến nó sao?”  

 

Lương Siêu giơ ngón tay về phía con rắn sương đen, sau đó búng tay một phát.  

 

“Phá!”  

 

Vừa dứt lời, một tiếng nổ “Ầm” vang lên!  

 

Con rắn sương đen lập tức lộ ra vẻ thống khổ, ngay sau đó nó ngẩng đầu kêu lên một tiếng đầy thảm thiết rồi biến mất trong ánh sáng màu vàng!  

 

Sắc mặt của Hứa Tiến tái nhợt, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ…  

 

Ông tập tức quay đầu bỏ chạy mà không hề do dự!  

 

Tuy nhiên ông ta còn chưa chạy được bao xa, Lương Siêu đã tạo một đạo kiếm quang sắc bén xuyên thẳng qua thân thể ông ta.  



“Phụt!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK