Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn một giờ sau, Lương Siêu trở lại biệt thự, lái một loạt xe sang đậu bên ngoài rồi hài lòng gật đầu, thầm nghĩ các cô gái nhất định sẽ rất thích kiệt tác lần này của mình.

Nhưng sau khi vào cửa, hắn lại phát hiện phòng khách đen kịt một màu, mở đèn lên không có một ai.

Gọi vài tiếng vẫn không ai đáp lại, Lương Siêu cảm thấy hơi khó hiểu.

Hiện tại đã sắp mười một giờ đêm, cho dù là hai chị em Liễu Băng Khanh ngày thường bận rộn nhất cũng nên trở về rồi mới đúng? Sao lại không có ai?

Mà trong lúc hắn buồn bực, một khúc nhạc du dương đột nhiên vang lên.

Ngay sau đó, các cô gái từng người từng người chậm rãi bước xuống từ cầu thang.

Khi thấy cách ăn mặt lúc này của họ, Lương Siêu triệt để trợn tròn mắt.

Liễu Băng Khanh đi ở trước nhất mặc một bộ áo ngủ tơ tằm màu tuyết trắng, lạnh lạnh lẽo lẽo rất có mùi chị đại.

Sau đó là Liễu Băng Loan, Hạ Tử Yên, Mộ Khuynh Tuyết, Cung Vũ...

Người nào cũng mặc một bộ váy ngủ phong cách khác nhau, nhưng đều rất hấp dẫn đàn ông, cả Thượng Quan Nguyệt đi ra cuối cùng cũng không ngoại lệ, cô mặc một bộ váy ngủ phong cách hoạt hình rất cute.

Ngàn hoa mê mắt, tranh nhau khoe sắc, không gì ngoài như vậy!

"Ùng ục..."

Xưa nay Lương Siêu luôn tự xưng là định lực cực mạnh, còn cao hơn Liễu Hạ Huệ một bậc, nhưng thấy tình cảnh trước mặt cũng không nhịn được nuốt nước bọt.

Sau khi nuốt mấy ngụm nước bọt, vẫn là Miller mở miệng làm hắn lấy lại tinh thần: "Cmn... Chủ thượng, xem ra đêm nay ngài có phúc lắm, chẳng qua ngài vừa trọng thương mới khỏi, ngoại thương còn chưa lành, ngài xác định mình được sao?"

Lương Siêu lạnh lùng nhìn gã một cái, thấy tên này lúc nói chuyện với mình vẫn không quên nhìn chằm chằm các cô gái, hắn lập tức vung mạnh bàn tay qua.

"Nhìn đủ rồi chưa? Cút!"

Miller cười gật gật đầu, vội vàng chạy đi.

Sau đó Lương Siêu lại không khỏi nuốt mấy ngụm nước bọt, vò đầu cười hỏi: "Cái kia... Các em đang chơi trò gì vậy? Muốn làm show trình diễn áo ngủ à?"

Thấy tên này lại bắt đầu giả ngốc, các cô gái cười cười, Mộ Khuynh Tuyết lập tức vỗ tay một cái.

"Tiểu Nguyệt Nhi, đi, đưa thứ đó lên."

"Dạ."

Thượng Quan Nguyệt đáp lại một tiếng, sau đó bưng một cái khay hình chữ nhật đi đến trước mặt Lương Siêu, lật từng tấm bài lên ngay trước mặt hắn.

Có tất cả sáu tấm bài, tất cả đều là tên của các cô...

Mà khi lật ra tấm cuối cùng, nhìn thấy cái tên trên đó là của mình thì Thượng Quan Nguyệt lập tức xấu hổ trừng Mộ Khuynh Tuyết một cái: "Chị Khuynh Tuyết, chị!"

"Không chơi vậy đâu! Trước đó em đã nói rồi, các người tự chơi đi, em sẽ phối hợp, nhưng không chơi chung đâu!"

Nói xong, cô ném tấm bài có viết tên mình qua một bên, hất cằm lên với Lương Siêu.

"Hiện tại chắc biết là có ý gì đúng không?"

Lương Siêu vô thức gật gật đầu, nếu giờ còn không biết thì không khác gì đồ đần cả.

Đêm nay các cô muốn để mình hưởng thụ đãi ngộ của Hoàng đế cổ đại một lần, lật bài chọn người thị tẩm!

Thế này thì ai chịu được chứ?

Dù là Lương Siêu xưa nay giữ mình trong sạch, nhưng đối mặt với trò chơi nhỏ này, hắn không thể không thừa nhận đã bắt đầu cảm xúc lâng lâng!

Thấy Lương Siêu trợn tròn mắt, Liễu Băng Loan còn tưởng rằng hắn đang do dự không biết nên chọn cái nào, cô lập tức nháy mắt quyến rũ một cái, bắt đầu tự tiến cử.

"Băng Loan, cô đang gian lận, cho dù chọn cô cũng không được." Hạ Tử Yên nói, sau khi hoạt động cổ tay cổ chân thì cười nói với Lương Siêu: "Muốn cùng em trở về phòng luận bàn chút công phu, vung tay vung chân một chút không?"

Lương Siêu nghe vậy thì giật mình một cái rồi lập tức cảnh giác, thầm nghĩ không phải là họ đang đào hố chờ mình chứ?

Mà lúc này, Cung Vũ thành thật nhất lại mở miệng nói: "Trước đó Diệp đổng sự nói cho tụi em là anh đã trở về, mọi người thảo luận rồi nghĩ ra tiết mục này, dù sao sau này đều là người của anh, vậy cứ tặng anh một bất ngờ trước đi."

Liễu Băng Khanh cũng khẽ gật đầu: "Đúng. Chẳng qua lần này làm vậy là vì thấy anh không dẫn Nghiên Nghiên về được nên tâm tình không tốt, sau này không được như thế đâu."
Chương 374: Tập đoàn này muốn bay màu phải không?

Nghe cô nói vậy, Lương Siêu cảm thấy yên tâm, trong lòng cảm động.

Để an ủi bản thân, quả thực cô đã nỗ lực rất nhiều!

Đặc biệt là đối với một người khá bảo thủ như Cung Vũ, cô tuyệt đối sẽ không trao thân trước khi đính hôn.

Sau khi khi suy nghĩ một hồi, Lương Siêu cười nhẹ lắc đầu.

"Anh rất cảm ơn ý tốt của em nhưng thôi bỏ đi."

"Mọi người đều có một vị trí rất quan trọng trong lòng anh và đều là những người phụ nữ rất quan trọng đối với anh. Vì thế, nếu như anh chưa thể cho mọi người một danh phận chính thức thì anh không thể chạm vào mọi người được."

Nghe vậy, các cô gái đều giật mình. Nhất thời, trong lòng cảm thấy có chút xúc động.

Tuy không nói ra ngoài miệng nhưng bọn họ rất yêu Lương Siêu và trong lòng cũng cảm thấy lo lắng liệu sau này mình có danh phận chính thức hay không.

Hiện tại khi nghe được Lương Siêu nói vậy, bọn họ đều cảm thấy yên tâm.

Mặc dù chế độ đa thê là không hợp pháp và không được phép ở Hạ quốc nhưng tất cả bọn họ đều tin tưởng Lương Siêu.

Liễu Băng Khanh lắc đầu cười nhẹ nói với các cô gái: "Sao nào, mọi người thấy tôi nói có đúng không? Tuy tên gia hỏa này có tà tâm nhưng không hề hèn nhát."

"Lương Siêu, trên đời này không có thuốc hối hận. Sau đêm nay, cho dù anh có chơi bài lật mặt bỏ chạy thì cũng không còn cơ hội quay lại đâu đấy."

"..."

Sau khi nói chuyện xong, các cô gái đều cảm thấy nhẹ nhõm. Sau đó, bọn họ định trở về phòng của mình.

"Đừng quay về vội, bất ngờ của mọi người đã xong rồi. Giờ là lúc mọi người xem bất ngờ mà anh đã chuẩn bị. Anh chắc chắn mọi người sẽ cảm thấy hài lòng và không thể từ chối."

Nói xong, hắn đưa các cô gái ra khỏi biệt thự.

Khi nhìn thấy dãy xe sang đậu trước cổng biệt thự, ánh mắt của các cô gái sáng lên.

""Woah! Chiếc Ferrari này tuyệt quá!"

"Em đã muốn mua từ lâu rồi nhưng sau khi nhân viên bán hàng nói rằng phải mất vài tháng mới có xe nên em đành từ bỏ."

Liễu Băng Loan vừa đi xem vừa nói. Cô ấy vừa lên xe liền kêu lên: "Trên xe còn có cả tên của em nữa! Anh rể, anh tặng xe này cho em ạ?"

Lương Siêu mỉm cười gật đầu, ý bảo các cô gái có thể lên xe ngồi.

Các cô gái lần lượt đi tới chỗ chiếc xe mình thích. Sau khi lên xe, bọn họ đều tìm ra tên của mình và nhìn Lương Siêu bằng con mắt khác.

Hóa ra anh chàng này cũng không quá thẳng.

Vì tâm tư nhỏ tinh tế này mà hắn đã được thăng cấp từ trai thẳng sắt thép thanh trai thẳng bình thường.

"Thầy Lương, xe của em đâu?"

Thượng Quan Nguyệt đứng lẻ loi có chút tức giận.

Lương Siêu trợn mắt, trong lòng thầm nghĩ em có phải là vợ của thầy đâu. Trước đây cô ta còn cười nhạo hắn không đủ tiền mua ô tô, bây giờ lại muốn một chiếc?

Có biết xấu hổ không vậy?

Có điều hắn vẫn giữ thể diện cho cô gái này và lấy ra xe mô hình được đặt trong mỗi chiếc xe.

"Vậy thì cho em tất cả những thứ này."

"Tổng cộng có 5 chiếc xe. Em có thể chơi, à không, lái tùy thích."

Thượng Quan Nguyệt: "..."

"Khốn kiếp!"

"Em, em không nói chuyện với anh nữa đâu!"

Sau khi nghiến răng chửi thề, Thượng Quan Nguyệt giận dữ dậm chân rời đi. Cô ta còn không quên nhét 5 chiếc xe mô hình vào túi.

Trưa hôm sau, theo gợi ý của Lương Siêu, các cô gái cùng hắn đến một nhà hàng để ăn tối cùng nhau nhưng bầu không khí không được tốt lắm.

Lúc này, Liễu Băng Khanh phải nghe điện thoại liên tục, lông mày cô hơi nhíu lại, vẻ mặt có chút thiếu kiên nhẫn.

Sau đó, Lương Siêu tìm được cơ hội hỏi han thì mới biết được gần đây Liễu Băng Khanh đang gặp vấn đề về việc quảng bá và tiếp thị bất động sản.

"Chị ơi, có phải là tập đoàn Thánh Tây đang kiếm cớ gây sự không ạ?"

"Ừm."

Liễu Băng Khanh gật đầu nói: "Chị vừa nhận được tin tức từ người phụ trách dự án của chúng ta là bên kia lại nâng giá."

"So với giá trước đó, giá lại tăng lên..."

"Gấp ba."

"Tập đoàn Thánh Tây?"

Lương Siêu nhíu mày, hắn nhớ ra trước đây Tập đoàn Dược phẩm Nhuận Tinh cũng từng gặp phải rắc rối với tập đoàn này.

"Đắc tội với hai người phụ nữ của anh. Tập đoàn này muốn bay màu phải không?"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Chương 375: Chủ xe trâu bò

"Cái gì? Gấp ba!"

"Bọn họ muốn tiền tới điên rồi sao? Sao không đi cướp ngân hàng luôn đi!"

Liễu Băng Loan tức giận đến đập bàn, nói: "Chị, mắc gì chúng ta phải nhịn bọn họ, cùng lắm thì em đổi một nhà tuyên truyền khác, cần gì phải treo mình trên cái cây siêu vẹo này của bọn họ!"

"Haiizz......"

Liễu Băng Khanh buông tiếng thở dài, lắc đầu nói: "Em tưởng chị không muốn sao? Nhưng dù hiện tại có đổi đối tác khác cũng rất khó xử lý."

"Tập đoàn Thánh Tây là lực lượng mới xuất hiện, sau khi thâu tóm được tập đoàn Phương thị thì lập tức phát triển theo cấp số nhân. Hiện tại gần như nắm độc quyền trong ngành quảng cáo và tiếp thị ở Đế Kinh."

"Vừa rồi người phụ trách hạng mục này bên họ đã nói, nếu như chúng ta muốn đổi đối tác, bọn họ phát ra một thông báo."

"Bất kể công ty nào dám nhận hạng mục của chúng ta, sẽ bị bọn họ xếp vào danh sách đen, trong vòng ba ngày, nhẹ thì phá sản đóng cửa, nặng thì..."

"Sẽ làm cho gia đình của người dám nhận, cửa nát nhà tan."

"Hừ, họ chỉ khoác lác thôi, em không tin! Nói không chừng cũng không có người nào tin hết."

"Dừng."

Mộ Khuynh Tuyết nãy giờ chăm chú xem điện thoại đột nhiên đưa điện thoại của mình cho Liễu Băng Loan xem, cười khổ nói: "Đừng vội không tin, em tự xem đi."

Thấy thế các cô gái cũng vây lại xem, dòng tiên đề đầu tiên trên trang mạng lập tức thu hút sự chú ý của các cô.

Sau khi hai công ty hủy hợp đồng tuyên truyền với Tập đoàn Thánh Tây, sang ngày hôm sau công ty thứ nhất, tuyên bố phá sản.

Công ty thứ hai còn thảm hại hơn, vì giá cổ phiếu liên tiếp sụt giảm, cùng với nhiều vấn đề khác kéo nhau ập đến mà cả nhà chủ tịch công ty và phó chủ tịch đã cùng nhau nhảy lầu tự sát.

Sáu người quản lí cấp cao cũng bị chấn thương tinh thần, sau khi phát hiện phải đưa vào viện trị liệu.

Mấy cô gái: "......"

Sao có thể tà môn như vậy!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Thông qua hai ví dụ này, có lẽ vì sợ bị Tập đoàn Thánh Tây ra tay, ở đế kinh này sẽ không sẽ có công ty thứ hai nào có thể ký hợp đồng giúp họ quảng cáo tiếp thị.

Sau một lúc yên lặng, Liễu Băng Loan đang kêu gào cũng yên lặng xuống, Hạ Tử Yên nhướng mày, khịt mũi: "Đây cũng quá bá đạo rồi đó?"

"Tôi sẽ lập tức báo cáo cho tổng bộ Vũ Minh biết, để họ can thiệp vào!"

"Vô dụng thôi."

Liễu Băng Khanh lắc đầu, nói: "Lúc trước đã có người báo lên trên rồi, nhưng này Tập đoàn Thánh Tây có nguồn đầu tư nước ngoài chống lưng, vả lại làm việc cũng rất cẩn thận."

"Không có bằng chứng mà phải đi điều tra một công ty có đầu tư nước ngoài, rõ ràng tổng bộ Vũ Minh sẽ không làm."

Đầu tư nước ngoài?

Lương Siêu vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh cũng nhíu mày, thầm nghĩ hắn buộc phải nhúng tay vào rồi.

Trơ mắt nhìn một công ty có đầu tư nước ngoài làm bậy trên mảnh đất Viêm Hạ này quả thực có chút khó chịu.

"Băng Khanh, khi nào có thời gian, cô dẫn tôi đi dạo quanh khu bất động sản cô định bán đi. Tôi có biện pháp khiến khu bất động sản của cô bán chạy mà không cần tiếp thị."

"Về phần cái tập đoàn Thánh Tây kia, lập tức báo cho họ biết ta sẽ hủy hợp đồng, không thể để chúng tác quái như vậy được."

"Được Được."

Liễu Băng Khanh đương nhiên sẽ tin tưởng Lương Siêu vô điều kiện.

Người đàn ông của mình đã nói như vậy rồi thì mình cứ nghe theo là được.

Sau khi cơm nước xong, mọi người rời khỏi nhà hàng.

Đến khi đi tới một bãi đỗ xe tạm thời bên lề đường, thì phát hiện một chiếc chiếc xe thương vụ phiên bản dài đột nhiên vượt lên dừng trước mặt trước xe của ba người Liễu Băng Khanh, Mộ Khuynh Tuyết và Cung Vũ.

Chặn hết đường đi của ba chiếc xe, không những không thể lái đi mà còn làm xe trốc một ít sơn.

Thấy xe mới bị chặn vả lại bị cọ đến tróc sơn, tâm trạng ba cô gái lập tức trùng xuống, nhất là Mộ Khuynh Tuyết, giơ chân đá vào bánh xe của chiếc xe thương vụ kia một cái, mắng.

"Là ai vậy chứ...? Không có mắt à!"

"Trên đường có nhiều chỗ như vậy mà bị mù sao! Quẹt trầy xe bọn tôi hết rồi!"

"Đi nào Khuynh Tuyết, trước xe có số điện thoại, lên lấy số gọi bảo chủ xe xuống thôi."

Cung Vũ nói xong, sau đó bấm gọi cho dãy số trên biển số của chiếc xe thương vụ kia, gọi cho chủ xe xuống.

"Alo xin chào, mời xuống xe, xe của....."

"Phiền phức, biết rồi, chờ đi!"

"Tút tút......"

Mọi người: "......"

Chủ xe này, cũng trâu bò đó… nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK