Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn bộ dạng càng ngày càng không kiêng kỵ của ông ta, toàn thân Dương Thi Vũ cảm thấy thật khó chịu, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.  

 

"Ông, ông nhìn cái gì!"  

 

"Khà khà... Đương nhiên là nhìn thân thể của đại tiểu thư, nói thật, lão hủ đã thèm muốn thân thể này thật lâu, hôm nay dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, trực tiếp hưởng thụ thỏa thích một phen!"  

 

"Chờ chơi đủ rồi, chơi chán rồi, lại chơi chết cô rồi tế luyện cho đại bảo bối của tôi, ha ha ha!"  

 

"Ông!"  

 

"Ông vô sỉ!"  

 

Tiếng mắng phẫn nộ của Dương Thi Vũ vang lên, Hứa Tiến lại chỉ xuống Trâu Lâm.  

 

"Cả ngài Trấn Giang Long mà mày cũng dám đắc tội, đáng đời có kết quả này!"  

 

"Chờ lão hủ giải quyết hai người bọn chúng trước rồi trực tiếp bắt mày tới cho ngài Long xử lý."  

 

Nghe xong, Trâu Lâm bị dọa đến toàn thân run rẩy, nắm chặt lấy cánh tay Dương Thi Vũ: "Thi Vũ, bây giờ chúng ta nên làm gì? Ông ta, ông ta..."  

 

Làm sao bây giờ?  

 

Một cô gái yếu ớt như Dương Thi Vũ làm sao biết nên làm gì, lúc này đành phải nhìn về phía Lương Siêu xin giúp đỡ.  

 

"Ngài Lương, hiện tại tôi nói bao nhiêu câu xin lỗi cũng vô dụng, ngài xem có cách nào dẫn chúng tôi chạy thoát khỏi tay lão cẩu này không?”  

 

"Nếu được thì Thi Vũ nhất định sẽ có hậu tạ."  

 

"Còn tôi nữa! Tôi cũng sẽ hậu tạ!"  

 

Trâu Lâm vội vàng nói, nhìn dáng vẻ cấp bách kia thì dù hiện tại Lương Siêu nói muốn cô ta lấy thân báo đáp, cô cũng không chút do dự gật đầu chấp nhận!  

 

Đương nhiên, Lương Siêu không phải loại người như vậy, hắn liếc nhìn hai cô gái một cái rồi cười ha ha.  

 

"Trốn?"  

 

"Vì sao phải trốn?"  

 

"Con chó già này đã buồn nôn, âm độc như vậy, logic bình thường không phải là giết lão trước, sau đó tôi lại thoải mái rời đi à?"  

 

Giết trước rồi lại rời đi?  

 

Khóe miệng hai cô gái giật giật, sao các cô không muốn chứ!  

 

Nhưng anh có bản lĩnh này hay sao?  

 

 

 

“Cái thứ ngông cuồng!”  

 

“Đánh chết cho tôi!”  

 

Sau khi Hứa Tiến quát một tiếng, Dương Thi Vũ và Trâu Lâm nhìn thấy một con rắn  sương đen khổng lồ cao hơn mười mét trong màn sương đen lao về phía Lương Siêu!  

 

Sự tấn công đó quả thực nằm ngoài tầm nhận thức của con người!  

 

Thế nhưng Lương Siêu vẫn giữ được sự bình tĩnh, huyền khí lưu chuyển bên trong cơ thể tạo ra một tầng ánh sáng mỏng màu vàng bên ngoài cơ thể.  

 

“Hửm?”  

 

Thấy vậy, Hứa Tiến vô cùng kinh ngạc nhưng ông ta lập tức phá lên cười khi thấy con rắn sương đen khổng lồ của mình nhanh chóng bao phủ Lương Siêu.  



“Thằng nhãi, tôi đã phải mất ba mươi năm mới luyện chế ra được đại bảo bối này, nó cực kỳ hung ác!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK