Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lương đại sư, 30% cổ phần của tập đoàn Dụ Long hiện tại tương đương với hơn 8 triệu dựa theo giá thị trường!”

 

“Nếu như thích thì ngài cứ lấy, từ nay về sau ngài chính là cổ đông lớn thứ 2 của tập đoàn chúng tôi!”

 

“Thứ 2?”

 

Lương Siêu nhíu mày hỏi: “Vậy cổ đông đứng đầu là ai?”

 

“Đương nhiên là tôi rồi.”

 

Đào Khiêm nói trong vô thức, lúc này Lương Siêu lắc đầu.

 

“Vậy thì không được.”

 

“Tôi không có thói quen thua kém người khác. Tôi muốn một nửa cổ phần của ông ở tập đoàn Dụ Long, ông thấy sao?”

 

“Tôi…”

 

Vẻ mặt của Đào Khiêm đầy chua xót, trong lòng đang rỉ máu.

 

Thế nhưng đối mặt với ánh mắt sắc như dao của Lương Siêu, gã ta thật sự không có dũng khí để nói không nên đành miễn cưỡng gật đầu trước rồi nói sau.

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

 

“Lương đại sư, thủ tục chuyển nhượng cổ phần tương đối phiền phức. Hơn nữa, còn liên quan tới người đại diện pháp lý của tập đoàn cho nên…”

 

“Ừm, tôi hiểu rồi.”

 

“Giống như Võ Thiên Tích, tôi cho ông một tuần đã đủ chưa?”

 

“Đủ, quá đủ ạ!”

 

Đào Khiêm nói xong, Ngô Nguyên Trung cũng vội nói: “Lương đại sư, ngài có thể cho tôi thêm 1 tuần được không? Vừa rồi, giám đốc tài chính của công ty tôi nói rằng trong quỹ còn chưa có đến 8 triệu.”

 

“Ừm, cũng được.”

 

Lương Siêu đồng ý sảng khoái, lập tức rời đi với Cung Bình.

 

Xe vừa rời khỏi biệt thự, Lương Siêu ngồi trên ghế phụ phun ra một ngụm máu đỏ tươi, trên trán đổ mồ hôi lạnh.

 

Két!

 

Cung Bình vội đạp phanh xe lại và đỡ lấy hắn: “Tiểu Lương, cậu sao thế? Để tôi đưa cậu tới bệnh viện gần nhất!”

 

“Không cần đâu ạ.”

 

Lương Siêu xua tay nói: “Vừa rồi, cháu bị một chưởng của Võ Thiên Tích đánh nội thương, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là ổn thôi ạ.”

 

“Thật sao?”

 

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Cung Bình, Lương Siêu cười nói: “Cháu chính là bác sĩ mà nên tôi hiểu rất rõ tình huống của bản thân nên tôi thật sự không sao đâu.”

 

“Haizz…Được rồi.”

 

“Vậy tôi sẽ lái xe chậm một chút.”

 

Bên trong biệt thự Ngô gia, Ngô Nguyên Trung ngồi than thở rồi cười khổ khi nhìn thấy một đống hỗn độn trong phòng khách.

 

“Sớm biết như vậy, chi bằng cứ đưa tiền trước cho thằng nhãi họ Lương đó là được rồi. Nhưng bây giờ hiềm khích giữa 2 bên ngày càng sâu, e rằng cho dù 1 tuần sau có đưa tiền cho cậu ta thì hắn cũng sẽ không buông tha cho hai người chúng ta đâu mà sẽ còn chơi đùa như mấy con khỉ.”

 

Đào Khiêm híp mắt nói: “Chuyện đó là chắc chắn rồi, nếu không ông cảm thấy hôm nay thằng nhãi họ Lương đó lại nói chuyện nhẹ nhàng với chúng ta như vậy? Tôi xin hắn thêm 1 tuần thì hắn đồng ý cho ngay 1 tuần?”

 

“Thằng nhãi này đang muốn chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta đấy.”

 

Nghe vậy, Ngô Nguyên Trung lại càng sợ hãi, môi run rẩy.

 

“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?”

 

“Không sao đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK