Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Này." Sau khi gọi khẽ một tiếng, Mộ Khuynh Tuyết nhỏ giọng nói: "Vương Mặc này cũng không diễn kịch, anh như vậy cũng được rồi."  

 

Lương Siêu nghe vậy thì không nói gì, mà Vương Mặc thấy hắn còn không tỏ thái độ thì biết rõ câu trả lời mình đưa ra còn chưa đủ.  

 

Nếu cả hai cái đùi đều không đủ, vậy...  

 

Vương Mặc hít sâu một hơi, nói: "Vương Tiểu Niên, từ hôm nay tôi chính thức trục xuất cậu ra khỏi gia tộc, cũng cắt đứt quan hệ cha con với cậu! Vương gia không có thứ tai họa tâm thuật bất chính như cậu!"  

 

"Không!"  

 

Vương Tiểu Niên nghe vậy thì trên cổ nổi gân xanh hét lớn lên tiếng, trên mặt tràn đầy tuyệt vọng, sau đó giống như nằm rạp trên mặt đất triệt để ngất đi như một con chó chết.  

 

Thấy thế, Vương Mặc cố nén đau lòng không đi nhìn Vương Tiểu Niên, lại chắp tay với Lương Siêu.  

 

"Lương y thánh, hiện giờ tôi lập tức sắp xếp người, hủy bỏ tất vả tin tức xấu có liên quan đến ngài và Diệp đổng sự đã công bố trước đó, ngày mai tôi sẽ tự mình ra mặt, xin lỗi và đính chính cho ngài và Diệp đổng sự."  

 

"Ừm."  

 

Lương Siêu gật gật đầu, lập tức dùng tay ra hiệu mời Vương Mặc, để ông ta nằm thẳng xuống rồi bắt đầu châm cứu.  

 

Cùng lúc đó, trong Bệnh Viện Đệ Nhất Đế Kinh, bên ngoài phòng giám hộ phòng chấn thương nghiêm trọng ICU, gia chủ Mộ gia Mộ Vân Thao và một đám dòng chính Mộ gia đều tụ tập ở đây, nhíu mày nhăn trán, trên mặt không ít người còn mang theo chút sợ hãi nhàn nhạt...  

 

May mắn trong bất hạnh chính là Mộ Đình Phong mới được đưa ra từ phòng cấp cứu, tạm thời giữ được một mạng, nhưng bởi vì nội tạng xuất huyết nhiều, gần như hoại tử, nếu như không có nguồn thận, lá gan, phổi, thậm chí... Trái tim thích hợp thì rất nguy hiểm.  

 

Giờ phút này, bọn họ đang nghe theo lời đề nghị của bác sĩ, tìm xem có các loại nội tạng phù hợp cho Mộ Đình Phong trong kho máu và tế bào của gia tộc Mộ thị hay không.

Lúc này, mọi người có mặt trên hành lang đều đang cùng lo lắng về một vấn đề, nếu như nội tạng của ai đó trong số họ có thể phù hợp với cỡ của Mộ Đình Phong thì họ sẽ phải đối mặt với số phận bi thảm như thế nào?  

 

Nhìn khuôn mặt u ám như băng của Mu Yuntao, những người khác cũng càng lúc càng cảm thấy và nhột tim và sợ hãi, cuối cùng trong số họ có một cô gái không thể đứng vững nổi nữa định xoay người bỏ đi, nhưng chưa đi được hai bước, một ông già có cơ thể béo ụ đi chân trần đã cười ha hả mà ngăn cản cô ta lại.  

 

“Tứ tiểu thư, gia chủ đã ra lệnh từ trước đó, không ai được phép rời khỏi địa điểm này cho đến khi có kết quả xét nghiệm của bệnh viện."  

 

"Tôi, tôi muốn đi vệ sinh."  

 

"Ồ, dễ thôi."  

 

Nói xong, ông già đi chân trần kia liền sai người mang một cái ống nhổ ném xuống đất, cười nửa miệng nhìn cô gái: “Mời tiểu thư chịu khó chút, giải quyết vấn đề ngay tại đây đi?”  

 

Cô gái vẻ mặt xấu hổ, nhưng bởi vì đối phương là cung phụng đứng đầu của Mộ gia, nên không dám mảy may tỏ ra thái độ bất kính, cô ta chỉ đành oán hận ngồi trở lại.  



Cũng không biết qua bao lâu, một người mặc áo blouse trắng chạy tới, Mộ Vân Thao thấy thế hai mắt híp một cái, vội vã đứng lên gấp giọng hỏi: "Thế nào rồi?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK