Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhưng mà cái công cụ nối dỗi kia thì vô dụng rồi, dù sao ông ta cũng đã đến tuổi này, không có khả năng sinh con với người khác nữa đâu."

"Lão già, ông thấy tôi nói đúng không?"

Ngọc Long Uyên vừa nghe hết câu, khóe miệng ông ta co giật dữ dội!

Cách trị người của lão già này thật quá kinh khủng!

Nếu để một người phụ nữ phế đi cái kia của ông, sau này ông làm sao còn mặt mũi đi gặp người khác, thà chết còn hay hơn!

Thấy hai người thật sự có ý định ra tay, hơn nữa ông cũng không nhu nhược như Ngọc Thiên Bá, ánh mắt trở nên cứng rắn, nảy ra ý định muốn tự sát!

Thấy ông ta đột nhiên dùng một chưởng tự chụp lên đầu, hai người đều không kịp đề phòng, không ngờ đầu óc lão già này khó hiểu như vậy, không hề có ý định phản kháng.

Nhưng vào lúc này, một lão giả hơi còng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngọc Long Uyên, lập tức nắm lấy cổ tay ngăn cản ông ta lại.

Nhìn thấy người tới, dù là hai vị trưởng lão cấp một như Lăng Vũ và Kỷ Lăng Tuyết cũng thu hồi thái độ đùa giỡn vừa rồi, nghiêm túc khom người hành lễ với ông

"Lão Cừu."

Cừu Thiên Lý, trong Đại chiến võ thuật hơn mười năm trước, người này đã dùng chính sức mạnh của mình làm máu nhuộm hàng ngàn dặm, lật ngược tình thế và bảo vệ ngôi vị tối cao của võ thuật Viêm Hạ trong giới võ thuật!

Chính vì vậy mà ông còn được gọi là trụ cột của Viêm Hạ.

Nhìn thấy Cừu Thiên Lý, Ngọc Long Uyên như được đại xá, nhưng vừa mở miệng đã bị Cừu Thiên Lý tát một cái.

"Thân là trưởng lão cấp hai mà lại cả gan làm loạn như thế! Dám ra tay muốn chỉ huy sứ ngoài biên chế! Còn ngay trước mặt nhiều người như vậy! Ông có biết hành vi của mình đã ảnh hưởng ác liệt đến Võ Minh thế nào không?"

Bị răn dạy một trận, Ngọc Long Uyên không dám thả cả cái rắm, đành phải liên tục gật đầu nói đúng, nói biết mình có tội, xin Cừu Lão trách phạt.

Về phần trách phạt, trong lòng ông ta cũng biết Cừu Thiên Lý đã xuất hiện thì đại khái là có thể bảo vệ được mình.

"Ai..."

Nhìn Lăng Vũ, Cơ Lăng Tuyết không nói một lời, nhưng vẫn ngó chừng mình, Cừu Thiên Lý lại than nhẹ một tiếng.

Rất rõ ràng, hai người này đang đòi lời giải thích cho Lương Siêu.

Sau khi suy nghĩ một lát, Cừu Thiên Lý nói: "Ngọc Long Uyên thân là trưởng lão cấp hai nhiều năm, lại từng lập không ít công lao, còn là tộc trưởng tộc Ngọc thị, thân phận đặc thù, giết là giết không được."

"Về phần biện pháp trước đó Lăng Lão nói cũng quá hoang đường."

"Ý Cừu Lão là chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không?"

Cơ Lăng Tuyết lạnh lùng hỏi, mà Cừu Thiên Lý biết cách này cũng không thể làm bà hài lòng nên tiếp tục nói: "Như vầy đi, lão hủ làm chủ, cho cậu trai trẻ này một chút đền bù, cho hắn một tạo hóa, coi như lắng lại việc này, thế nào?"

Tạo hóa?

Cơ Lăng Tuyết, Lăng Vũ và Ngọc Long Uyên đều tò mò, chợt thấy Cừu Thiên Lý chậm rãi mở miệng, phun ra ba chữ: "Kim Lân Trì."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK