Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bịch!

Nhìn Phương Lệ trong nháy mắt ngã xuống đất, mắt mở trừng trừng chết không nhắm mắt, Phương Vận như bị sét đánh, ngơ ra đó đầu óc trống rỗng.

Rất nhanh cô đã tỉnh táo lại, bi thương vọt tới: "Anh ơi!"

Sau khi nâng Phương Lệ lên, cô bắt đầu liều mạng lắc hắn ta, hoàn toàn không chấp nhận được sự thật người anh từ nhỏ hết mực cưng chiều mình đã mất mạng.

"Anh, anh mau tỉnh, tỉnh lại! Anh nhìn em đi, em là Vận Nhi, là Vận Nhi từ nhỏ anh thương yêu nhất này! Anh nhìn em!"

Một lát sau, thấy Phương Lệ không có chút động tĩnh nào, không còn thở nữa thì giọng cô mới dần dần yếu đi.

Sau đó cô đột nhiên ngẩng đầu, phẫn hận nhìn về phía Lương Siêu.

"Vì sao! Trước đó rõ ràng anh đã hứa sẽ tha cho anh tôi một mạng! Vì sao không giữ lời!"

"Hứ." Tiêu Thi Nhã nghe không vô, xùy một tiếng sms nói: "Mỹ nữ, cô ăn nói thật không có đạo lý, trước đó tôi tận mắt nhìn thấy là anh của cô tự muốn chết, không trách được..."

"Cô ngậm miệng! Chuyện này không liên quan đến cô!"

Phương Vận rống một tiếng về hướng Tiêu Thi Nhã, lại nhìn về phía Lương Siêu thương tâm ép hỏi: "Nói cho tôi, vì sao!"

Lương Siêu nhíu nhíu mày, thứ âm hiểm như Phương Lệ giết thì giết thôi, hắn không có tâm tình giải thích nhiều.

Nhưng Phương Vận vẫn luôn ép hỏi, hắn vẫn mở miệng nói: "Hắn chém một đao lên người em tôi, làm đến nay em tôi không biết sống chết thế nào, cô nói hắn có nên chết hay không?"

Nghe xong, Phương Vận giật mình rồi khẽ gật đầu một cái.

"Đúng, anh ấy làm em gái anh bị thương, anh ấy đáng chết... Nhưng anh lại giết anh ấy! Anh nói xem có phải đối với tôi anh cũng đáng chết o!"

Tiêu Thi Nhã nheo mắt lại, vung tay ngọc lên, trong lòng bàn tay hiện ra một đóa hoa sen màu tím, mỗi một cánh hoa đều lóe ra tia sắc lạnh mãnh liệt, mang đến cho người ta cảm giác sắc bén hơn lưỡi dao.

Lương Siêu liếc một cái đã đoán ra cô muốn làm gì, lập tức xuống vai cô rồi lắc đầu.

Thấy thế, Tiêu Thi Nhã trợn trắng mắt lên rồi thu chiêu, rời đi cùng Lương Siêu.

Mà trước khi ra khỏi tầng hầm, Lương Siêu không quay đầu lại mà nói: "Nếu muốn báo thù thì có thể tới tìm tôi bất cứ lúc nào, nhưng tôi khuyên cô nên bỏ suy nghĩ này đi. Nói thật, tôi không hi vọng cô sẽ bị éo vào vòng xoáy này, huống chi cô cũng không có thực lực kia."

"Không có thực lực..." Phương Vận lẩm bẩm một lúc rồi bắt đầu ôm lấy thi thể Phương Lệ buồn bã bật cười.

"Đúng vậy… Anh là Y Thánh nổi tiếng Đế Kinh, kỳ tài võ đạo có thể chém giết cả thủ tịch Phương gia tôi cung phụng, mà tôi chỉ là một cô gái yếu ớt thôi..."

"Anh, thật xin lỗi, có lẽ Vận Nhi thật sự không cách nào giúp anh báo món nợ máu này."

"Hức hức..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK