Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không phải Hạ Lão, Tử Yên biết chuyện về Lỗ Trì nên rất thương tâm, nhờ anh trừ khử Lỗ Trì để báo thù cho Hạ Lão."

 

Liễu Băng Khanh nhíu đôi mày thanh tú lại: "Lỗ Trì kia thật sự đáng chết, vậy anh sầu cái gì? Không phải lão không lợi hại bằng anh à?"

 

"A..." Lương Siêu cười khổ: "Đánh thì đánh được, mấu chốt không biết đi đâu đánh thôi."

 

Liễu Băng Khanh lập tức hiểu ra hắn đang buồn cái gì, bật thốt lên: "Cái này có gì khó, lần trước lúc đi tắm suối nước nóng, nghe Trâu tiểu thư nói không phải Long gia và lão có âm thầm cấu kết à? Anh tra từ Long gia không phải là được rồi sao?"

 

Hả?

 

Đúng rồi!

 

Trước mắt Lương Siêu lập tức sáng lên, vỗ mảnh xuống trán, tự mắng mình thật quá ngốc, thế mà lại quên mất Long gia!

 

Nếu hỏi hiện tại trong thành phố Trấn Giang có ai biết lão già Lỗ Trì ở đâu thì chắc chắn không ai khác ngoài người của Long gia!

 

"Băng Khanh, em quá thông minh, một câu đã đánh thức người trong mộng!"

 

Được Lương Siêu khen một hồi, Liễu Băng Khanh rất hưởng thụ mà cười cười, lại nói: "Đừng vui mừng quá sớm, lâu như vậy mà chuyện Long gia và Lỗ Trì kia có cấu kết lại không bị phát hiện, nhất định chúng hành động rất bí mật."

 

"Cho nên dù biết phải điều tra từ Long gia, cũng phải nghĩ ra phương án cụ thể mới được."

 

"Vậy thì đơn giản, cũng không cần em phải nhọc lòng."

 

Nói xong, Lương Siêu đứng lên khoác áo vào muốn rời đi, Liễu Băng Khanh thấy thế thì sững sờ.

 

"Anh đi đâu vậy?"

 

"Còn có thể đi đâu, đến Long gia hỏi Lỗ Trì ở nơi nào."

 

Liễu Băng Khanh trợn mắt, bắt đầu ghét bỏ trí thông minh của Lương Siêu.

 

"Anh trực tiếp đến hỏi như vậy? Người ta nói cho anh mới là lạ."

 

"Này, nếu họ không nói thì đánh tới khi chịu nói mới dừng, vậy không phải được rồi sao?"

 

Liễu Băng Khanh hơi há miệng, có chút sững sờ.

 

Đơn giản thô bạo như vậy à?

 

Đợi đến khi cô tỉnh táo lại, Lương Siêu đã đẩy cửa ra ngoài, không quay đầu lại cười trêu chọc một câu: "Băng Khanh, bây giờ em càng lúc càng giống một cô nội trợ ngoan hiền, tiếp tục cố gắng đi!"

 

Liễu Băng Khanh dở khóc dở cười, còn xấu hổ dậm chân, chẳng qua trong lòng lại ngọt ngào.

 

Sau một giờ, cánh cửa biệt thự Long gia đóng chặt, ngoài cửa còn có hai hàng người gồm mười hai vệ sĩ mặt đồ đen đang đứng nghiêm trang.

 

Thấy Lương Siêu đi tới, hai người trong đó lập tức tiến lên đưa tay ngăn lại.

 

"Dừng lại."

 

"Đây là nhà riêng của Long gia, chưa được cho gọi thì không được đến gần!"

 

"Cho gọi?" Lương Siêu thật sự muốn phì cười, lắc đầu nói: "Người của Long gia thật sự xem mình là Chân Long Thiên Tử, coi Long gia như hoàng cung à?"

 

"Chẳng qua như vậy cũng tốt, Long gia quá bẩn, tôi cũng lười đi vào."

 

Sau đó Lương Siêu phất phất tay với hai vệ sĩ trước mặt: "Đi, nói cho chủ của các người biết một tiếng, cứ nói tổ tông đã đến, bảo chúng lập tức cút ra đây nghênh đón."

 

Hai vệ sĩ nghe vậy thì sắc mặt lập tức trầm xuống.

 

"Mày đến gây chuyện đúng không!" Trong lúc trầm giọng mở miệng, hai nắm đấm đã lao đến chào hỏi Lương Siêu.

 

Lương Siêu rất nhẹ nhàng giơ tay bắt lấy hai nắm đấm đánh tới, lại liếc nhìn hai người đối diện một cái, nói: "Nghe tôi khuyên một lời, tranh thủ từ chức đi đi."

 

"Long gia là vũng nước đục vừa dơ vừa hôi thối, các người không bơi trong này nổi đâu."

 

"Mày muốn chết!"

 

Hai người lập tức mắng to, một người ra quyền một người ra chân lập tức đánh về hướng Lương Siêu. Đồng thời, mười tên vệ sĩ còn lại đều lao đến, tên nào cũng trợn mắt, giống như Lương Siêu vừa mắng cha mẹ bọn họ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK