Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Sở Diệu Y nặng nề gật đầu: "Anh không biết ông của anh ta lợi hại cỡ nào đâu, thuở còn trẻ chính là vô địch thiên hạ, nhiều năm liền là Huyền Vũ Giả (1), theo lời của ông tôi nói, chính là sâu không lường được!  

 

“Ờ!”  

 

Lương Siêu bình tĩnh gật đầu: "Thấy cô có vẻ còn quan tâm tôi, chuyện trước đó cô lấy tôi ra làm lá chắn, tôi sẽ không so đo với cô nữa.  

 

“Bây giờ chưa thể đi được, còn về cái người ông của thứ rác rưởi này…”  

 

Lương Siêu đột nhiên mỉm cười và nói: "Nếu cô không sợ chết, thì hãy để ông ta đến tìm tôi đi.”  

 

“Anh!"  

 

"Tại sao anh lại không nghe lời khuyên của người ta chứ!”  

 

Sở Diệu Y gấp đến độ dậm chân lo lắng, cũng thấy rằng cô ấy dù thế nào cũng không thể thuyết phục được Lương Siêu, vì vậy cô ấy phải nhanh chóng rời đi.  

 

Cô ấy phải nói với ông nội về việc này, ông ấy và Từ Xuyên cũng xem là bạn nhiều năm, xem ông có thể thuyết phục được Từ Xuyên không? Xem có thể khiến Từ Xuyên thủ hạ lưu tình.  

 

Chập tối.  

 

Ở ngoại ô thành phố Thiên Hải, trong một trang viên nhỏ hẻo lánh, Từ Xuyên đang ngồi xếp bằng trong sân, thẫn thờ nhìn cháu trai đang nằm trước mặt mình, sau khi thử hết các loại thuốc tân dược, họ vẫn không thể chữa khỏi đan điền của Từ Thiên, cả đời này nhất định trở thành phế vật, một lúc sau, nghe thấy tiếng bước chân, Từ Xuyên ngẩng đầu liếc nhìn người tới, ánh mắt có chút lạnh lùng.  

 

"Sao ông lại ở đây?"  

 

Người đến là ông của Sở Diệu Y, Sở Hà.  

 

"Chao ôi..."  

 

"Tôi có nghe nói về tiểu Thiên rồi, dù sao đó cũng là trò nghịch ngợm của cháu gái tôi. Đương nhiên, tôi phải đến cửa để đích thân xin lỗi."  

 

"Không cần."  

 

Từ Xuyên lạnh lùng nói: "Ai làm sai người đó phải chịu trách nhiệm."  

 

"Tiểu Thiên hiện tại đã bị phế bỏ, thậm chí mất đi khả năng sinh sản, nửa đời sau làm trâu làm ngựa lai hầu hạ để chuộc lỗi của mình đi."  

 

“Về phần cái tên nhóc tên Lương Siêu kia…”  

 

Nhắc tới người này, trong mắt Từ Xuyên lóe lên ý hung mãnh, khiến Sở Hà cau mày nhíu lại.  

 

"Tội của hắn phải được chuộc bằng mạng!"  

 

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).  

 

Sau khi nghe điều này, Sở Hà thầm nghĩ một câu ‘quả nhiên là vậy’.  

 

Nhưng dù vậy ông ấy vẫn ngập ngừng hỏi: "Chuyện này thật sự không có con đường sống nào sao?”  

 

"Chuyện này đầu đuôi ông cũng rõ ràng rồi, rõ ràng là cháu trai ông nhiều lần khiêu khích, lại còn sỉ nhục sư phụ và cha mẹ của đối phương, người ta nhất thời bốc đồng mới ..."  

 

“Ầm!”  

 

Từ Xuyên đập tay thật mạnh một chưởng vỗ trên mặt phiến đá xanh, trong nháy mắt, vài mét vuông phiến đá xanh biến thành vôi, khiến cho con ngươi của Sở Hà co rút lại.  

 

“Ông…”  

 

“Lão già kia!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK