Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Tử Yên hét lên. Sau khi an ủi Trâu Lâm đang run rẩy vì sợ hãi, cô lập tức đứng dậy và quát to: “Lỗ Trì, ông đừng có giở trò giả thần giả quỷ ở đây nữa, tôi biết ông đã tới đây rồi!”  

 

“Dù sao ông cũng là người có chút danh tiếng, nếu như ông có lá gan thì cứ bước ra đây chiến đấu với chúng tôi một trận!”  

 

“Chiến đấu?”  

 

“Chiến đấu với mấy người ư?”  

 

Tiếng cười quái dị tiếp tục vang lên tràn ngập sự coi khinh.  

 

Và ngay sau đó, cửa đại sảnh lập tức vỡ tan khiến cho mọi người đều kinh sợ.  

 

“Đến đây!”  

 

Một người trong đó đã chuẩn bị sẵn một ngọn giáo ném về phía cửa!  

 

Vút!  

 

Mọi người tập trung về phía ngọn giáo và phát hiện nó đâm xuyên qua cơ thể một người, trực tiếp đóng đinh người đó vào tường.  

 

Ngay sau khi thấy rõ dáng vẻ của người đó, mọi người đều ồ lên!  

 

“Là, là Hứa Hiểu Niên!”  

 

“Còn người nằm trên mặt đất kia không phải là Triệu Minh sao?”  

 

Đúng thế, hai người vừa đột nhiên bị ném vào trong đại sảnh chính là hai thành viên Vũ Minh chạy trốn lúc sáng.  

 

Giờ phút này, hai người đều đã chết. Cách chết vô cùng thê thảm, quần áo tả tơi, trên mặt dính đầy máu và đất. Hơn nữa, vẻ mặt lúc chết vô cùng đau đớn.  

 

Khó có thể tưởng tượng nổi trước khi chết, hai người này đã bị tra tấn tới mức nào…  

 

Trong lòng mọi người bắt đầu ngập tràn sự sợ hãi.  

 

Hạ Tử Yên nghiến răng nghiến lợi nói: “Lỗ Trì, ông mau lăn ra đây!”  

 

“Ngay cả người của Vũ Minh mà ông cũng dám giết. Ông đã phạm vào điều cấm kỵ lớn nhất, ông nhất định phải chết!”  

 

Vừa dứt lời.  

 

Chỉ thấy một đám sương đen từ ngoài cửa đại sảnh tiến vào, trong đó lại truyền đến tiếng cười nham hiểm.  

 

“Trước đây, ngay cả phó phân tiền nhiệm của các người cũng chết trong tay tôi. Đây chỉ là hai tên nhãi nhép, có gì mà tôi không dám giết chứ?”  

 

Phó phân bộ tiền nhiệm chết trong tay Lỗ Trì ư?  

 

Tất cả thành viên Vũ Minh ở bên cạnh Hạ Tử Yên đều ngơ ngác, bọn họ chưa từng nghe về chuyện này bao giờ.  

 

Sau khi thấy vẻ mặt sợ hãi của mọi người, trong lòng Hạ Tử Yên chùng xuống.  

 

Nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì sẽ không có cơ hội chiến thắng nào nữa!  

 

Cô nhất định phải tìm cách xua tan sự sợ hãi của mọi người mới được, vì thế cô cắn răng quát to: “Nhất định là giả! Mọi người đừng nghe lời mê hoặc của ông ta!”  

 

“Nếu như ông ta thật sự lợi hại như vậy thì chắc chắn sẽ không cần đánh đòn tâm lý với chúng ta ngay khi mới xuất hiện.”  

 

“Chắc chắn ông ta đang nói láo, trước tiên muốn hù dọa chúng ta để làm suy giảm sức chiến đấu, sau đó mới tấn công!”  

 

“Ồ?”  

 

“Thế sao?”  

 

Tiếng cười hung ác tiếp tục vang lên, ngay sau đó mọi người nhìn thấy một ông lão mặc áo bào đen

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK