Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bên trong chiếc xe an toàn đặc biệt, Diệp Khuynh Thành ra lệnh cho tài xế lái xe qua, nhưng tài xế không nghe lời cô.  

 

Cuối cùng, Diệp Khuynh Thành còn vật lộn đánh nhau với người lái xe.  

 

Chẳng mấy chốc, nút mở cửa đã bị ai đó chạm vào, khiến cánh cửa nặng nề của chiếc xe an toàn đặc biệt mở ra ngay lập tức khiến cho Diệp Tiêu bất ngờ giật mình.  

 

“Cái đệ, mau lên, mau đóng cửa lại! Nhanh lên..."  

 

Lời còn chưa dứt, tài xế kia đang trong cuộc giằng c đã lơ đãng mà đá một cước vào bụng Diệp Khuynh Thành.  

 

Diệp Khuynh Thành ôm bụng kêu đau một tiếng sau đó nhanh chóng không chệch tí nào mà trực tiếp ngã ra khỏi cửa. . .

“Chị!”  

 

Diệp Tiêu hét lên một tiếng đầy kinh ngạc rồi vội chạy ra cửa để kéo Diệp Khuynh Thành lên.  

 

Khi thấy cánh cổng bắt đầu đóng lại, cậu ta hét lên đầy tức giận với tài xế: “Ông làm cái trò gì vậy! Mau mở cổng ra!”  

 

“Mắt bị mù à! Không thấy xe của chị tôi còn ở bên ngoài sao!”  

 

“Không, không được đâu cậu Diệp!”  

 

Tài xế chỉ vào con hổ kim giáp và nói: “Thật sự quá nguy hiểm. Nếu như có con nào chạy qua mà không đóng cửa lại thì chúng ta đều sẽ phải chết!”  

 

“Ông!”  

 

Dưới tình thế nguy cấp, Diệp Tiêu ngồi xổm xuống và vươn tay túm lấy cổ áo Diệp Khuynh Thành: “Chị, mau, mau lên đây đi! Nguy hiểm lắm!”  

 

Ngay khi cậu ta định kéo Diệp Khuynh Thành lên, đột nhiên cô ta lại hất tay ra!  

 

Sau khi thoát khỏi tay của Diệp Tiêu, cô ta thậm chí còn đi ngược lại về phía đám hổ kim giáp!  

 

“Chị!”  

 

“Chị, chị điên rồi!”  

 

Vừa dứt lời, thanh âm cánh cổng đóng lại vang lên, trong lòng Diệp Tiêu hoàn toàn trống rỗng.  

 

“Tôi ra lệnh cho ông mau mở cửa ra! Nếu không tôi sẽ giết ông!”  

 

Diệp Tiêu quát to uy hiếp nhưng sắc mặt của người tài xế kia cũng thay đổi, cuối cùng ông ta bẻ gãy chốt mở cổng!  

 

Như vậy sẽ không có ai mở được cổng nữa!  

 

Cho dù sau khi quay về bị Diệp Tiêu giết cũng còn hơn là bị rơi vào miệng thú. Nếu thật sự như thế thì đừng nói toàn thây, ngay cả xương cốt cũng không còn.  

 

Bên ngoài, Diệp Khuynh Thành dừng lại và quay đầu nhìn cánh cổng đóng lại. Sau đó lại nhìn thấy hai con hổ kim giáp đang lao như điên về phía mình, trong lòng cô ta không hề sợ hãi mà lại bình tĩnh lạ thường.  

 

Nhìn thấy Lương Siêu vẫn đang chiến đấu với đàn hổ, vết thương trên người cũng càng nhiều hơn, Diệp Khuynh Thành từ từ nhắm mắt lại và thầm thở dài trong lòng.  

 

“Lỗi của em trai, cứ để người chị này đền bù thay đi.”  



“Điều duy nhất em có thể làm bây giờ chính là ở bên anh trên con đường xuống địa phủ, để anh không cảm thấy quá cô đơn.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK