Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Làm càn!" Mông Hoằng giận dữ muốn lập tức ra tay, nhưng lại bị Mạc Tiểu Hàm giữ chặt lại.

"Mông lão, đừng chấp nhặt với hắn. Loại cặn bã như hắn còn chưa xứng để ông ra tay, bẩn tay còn phải rửa thì quá phiền phức."

Nói xong thì Mạc Tiểu Hàm muốn rời đi.

Mông Hoằng thấy thế lại thầm than, cảm thấy bình thường dù tính cách Mạc Tiểu Hàm không cứng cỏi, nhưng chưa bao giờ thấy anh ta nhu nhược sợ hãi giống như đêm nay!

Người trong lớp hai đều có bối cảnh của riêng mình, gia thế đều không tầm thường, không dám làm nhiều người cùng phẫn nộ cũng có thể lý giải.

Nhưng thằng nhãi trẻ tuổi này là cái thá gì?

Đã được đà lấn tới như thế mà ông ta còn không thể trừng trị?

Nhưng ông ta không biết là Mạc Tiểu Hàm làm vậy không phải vì sợ hãi, mà do có tính toán của riêng mình.

Làm một sinh viên nghệ thuật, dù thế nào anh ta cũng rất hài lòng với kỹ thuật diễn và điều kiện bề ngoài, cũng như tiếng nói và kỹ năng ca hát của Cung Vũ, chẳng những là fan trung thành của cô, mà còn thèm nhỏ dãi cô đã lâu.

Chỉ tiếc trước đó Cung Vũ rất ít đến Đế Kinh, lúc trước anh ta còn chuẩn bị dành thời gian tìm đến cô, kiếm cơ hội âu yếm, Cung Vũ lại đột nhiên bị cấm sóng, chuyện này làm anh ta rất phiền muộn.

Mà bây giờ Cung Vũ tái xuất, còn tổ chức buổi hòa nhạc quy mô lớn đến trước nay chưa từng có, tâm tư của anh ta lại bắt đầu lay động.

Trước khi đến anh ta đã thầm hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải chiếm được Cung Vũ! Muốn thưởng thức mùi vị của nữ thần quốc dân này!

Cho nên hôm nay anh ta nhất định phải thể hiện mặt tốt nhất của mình ra trước mặt Cung Vũ, phải làm một người khiêm tốn, nho nhã lễ độ, sao có thể đánh nhau phá rối kia chứ?

Còn món nợ với Lâm Mặc thì sẽ sớm có ngày tính đến thôi!

"Mông lão, chúng ta đi thôi. Hiện tại Cung Vũ tiểu thư đã lên đài, tôi đang chờ nhìn thấy phong thái của cô ấy."

"Tôi khinh!" Đường Vân Phi không ưa nổi bộ dạng làm ra vẻ của Mạc Tiểu Hàm, lập tức mắng: "Thứ dối trá như anh cũng xứng được nhìn thấy phong thái của Cung đại minh tinh? Có tin chỉ một câu của thầy Lâm thôi cũng đủ để anh xéo đi hay không?"

"A... Thầy Lâm của các người trâu bò quá nhỉ, các người đừng nói với tôi buổi hòa nhạc này là hắn mở cho Cung Vũ tiểu thư đấy? Vậy các người cũng to mồm thật."

Trương Thỉ trêu tức cười một tiếng, nói: "Buổi hòa nhạc này không phải thầy Lâm mở, nhưng Cung Vũ đại minh tinh lại là của thầy Lâm."

"Họ Mạc, chắc anh còn chưa biết đúng không? Cung Vũ đại minh tinh là người phụ nữ của thầy Lâm, hơn nữa người ta đã sớm ở chung với nhau, thế nào? Buồn bực không? Có tức không?"

Nghe vậy thì Mạc Tiểu Hàm dừng bước, nhưng cũng không quay đầu lại mà khinh thường cười lạnh và nói: "Xem ra các người to mồm thật, sao không nói mỹ nữ cả thế giới này đều là của họ Lâm?"

"Ấu trĩ!"

Từ Giang trừng mắt ngẩn ra, sau đó lại muốn mắng hai câu, nhưng bị Lâm Mặc cười cười ngăn lại, cãi

nhau với một tên ranh cũng chẳng thú vị gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK