Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2245: Chú có kẹo

Vừa nghĩ tới đây, tâm trạng của người đàn
ông áo đen lập tức vô cùng căng thẳng, ông ta
cởi áo đen ra, biến thành bộ đáng của một
người bình thường hay xuất hiện ở đầu đường
cuối ngõ.

Thời gian của ông ta không còn nhiều lắm,
nhất định phải nhanh chóng tìm được con mồi
thích hợp mới được.

Lúc này chính là nửa đêm, sau khi Trần
Bình về đến nhà cũng ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau Giang Uyển và Tiểu Mễ Lạp
dậy thật sớm, hôm nay Tiểu Mễ Lạp phải đến

trường biểu diễn khiêu vũ, cho nên sáng sớm
đã được trang điểm nhẹ, mặc một bộ váy
công chúa xinh đẹp.

Trân Bình cũng ở một bên không ngừng
khen ngợi Tiểu Mễ Lạp đáng yêu.

Anh căn bản không biết chải đầu như thế
nào. Thắt một bím tóc bên trái, lại buộc một
bím tóc bên phải, ngược lại khiến Tiểu Mễ Lạp
có chút tức giận.

“Cha ơi, cha làm cho con xấu quá. Người
ta cần phải thể hiện đẹp mắt một chút!”

“Đáng tiếc nhóc mập ngồi cùng bàn của
con đã sắp không đến trường đi học được
một tuần rồi, hôm đó con còn thấy mẹ của
nhóc mập khóc nữa đấy!”

Nghe cô bé nói như thế, Trần Bình hơi khó

hiểu một chút, anh ngồi xổm trước mặt con
gái nhẹ giọng hỏi han.

“Bé ngoan, bạn học của con đã xảy ra
chuyện gì sao? Hay là cậu nhóc ấy đã chuyển
trường rồi?”

Đối với bạn cùng bàn của Tiểu Mễ Lạp,
trong lòng Trần Bình vẫn vô cùng quan tâm.

“Bình thường con chơi rất thân với cậu ấy,
nhưng một tuần rồi mà cậu ấy vẫn không tới,
nghe mẹ cậu ấy nói hình như là không tìm
thấy!

Đối với cách miêu tả của con gái, Trần
Bình hoặc nhiều hoặc ít cũng đã hiểu được là
chuyện như thế nào.

Không nghĩ tới bây giờ chuyện trẻ con mất
tích lại xảy ra thường xuyên như thế!

“Nhất định sau khi con tan học phải nắm
chặt lấy tay cha mẹ, nhớ kỹ đấy, ngoại trừ cha
mẹ ra, ai đến đón con cũng không được phép
đi cùng bọn họ nhé!”

Giang Uyển ở bên cạnh nghiêm túc dặn
dò, đồng thời cũng nói tình huống gân đây với
Trần Bình.

“Gần đây luôn luôn có trẻ con bảy tám
tuổi mất tích một cách khó hiểu, phía chính
phủ cũng phát tin tức mỗi ngày, nói không thể
để cho trẻ con đi ra ngoài một mình.”

Vẻ mặt của Giang Uyển rất nghiêm trọng,
cô cũng luôn luôn chú ý đến chuyện này.



Dù sao chuyện về trẻ con rất quan trọng,
bây giờ nhà nào cũng có trẻ con, nếu như xảy
ra điều gì ngoài ý muốn, không một gia đình





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK