Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Tháp gia muốn rèn luyện ta, không muốn ta biết thân thế của mình, vì sợ ta biết được thân thế sẽ không cố gắng nữa! Mất hết ý chí! Người xưa đã nói: Người nào được trời giao trọng trách lớn thì phải chịu giày vò tâm trí, mỏi mệt gân cốt, khổ cực nghèo nàn trước... Ta hiểu, ta hiểu hết mà!"
Tiểu Tháp cạn lời!
Ngươi hiểu chuyện như thế khiến ta cũng không biết nói gì nữa đây!
Diệp Quân cũng không nói chuyện với Tháp gia nữa. Hắn vội vàng ngồi xếp bằng, sau đó tu luyện Vũ Trụ Quan Huyên Pháp kia!
Cuối cùng cũng đổi công pháp rồi!
Một bộ công pháp tốt có thể quyết định chất lượng và số lượng huyền khí dự trữ của hắn. Bộ Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này tuyệt đối có thể bổ sung khuyết điểm thiếu hụt huyền khí của hắn!
Ngoài ra, hắn cảm thấy dường như mình sắp đột phá rồi!
Đặc biệt là sau khi trải qua trận chiến với Võ Thần khi trước, hắn đã có cảm giác này rồi!
Nước đầy thì sẽ tự tràn!
Nước chảy thành sông, không có nghĩa là không làm gì cả, mà là sau khi cố gắng làm một việc gì đó thì sự việc sẽ trôi chảy, chứ không phải ngồi không há miệng chờ sung!
Không làm gì cả thì chỉ có thể đợi chết!
Chưa đến một canh giờ, Diệp Quân đã hoàn toàn nắm bắt được Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, thế là hắn bắt đầu thử tu luyện!
Nhưng lúc hắn vừa bắt đầu hấp thu huyền khí thì linh khí xung quanh trong đường hầm thời không đã bị hắn hút sạch sẽ!
Diệp Quân ngẩn người!
Hoàn Nhan Cốt ở bên cạnh cũng sững sờ, thấy Diệp Quân vẫn định tu luyện tiếp thì cô ta vội cản: "Linh khí ở đây là để duy trì trận pháp, ngươi mà còn hấp thu nữa thì đường hầm thời không sẽ biến mất đấy!"
Nghe vậy, Diệp Quân cười gượng, vội dừng lại!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân, trầm giọng nói: "Công pháp kia của ngươi là gì vậy? Đáng sợ quá!"
Diệp Quân cười nói: "Là một bộ công pháp do Tháp gia của ta sáng tạo ra!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân chằm chằm, chân thành nói: "Tháp gia của ngươi còn thiếu đồ đệ không? Ta thấy mình cũng được lắm!"
Diệp Quân: "..."
Tháp gia: "..."
Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.
Cuối cùng, Diệp Quân nhìn thấy một màn sáng, chẳng mấy chốc Diệp Quân và Hoàn Nhan Cốt đã xuyên qua màn sáng đó, ánh sáng chói mắt lóe lên, sau đó Diệp Quân đã xuất hiện trên một dãy núi mênh mông, xung quanh hai người có đến hàng vạn trận pháp dịch chuyển!
Diệp Quân hứng thú: "Linh khí thật đậm đặc!"
Hắn phát hiện linh khí ở nơi này cao hơn ở Trung Thổ Thần Châu ít nhất phải mười lần!
Đúng là thiên đường dành cho người tu luyện mà!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Tới thư viện à?"
Diệp Quân lắc đầu: "Ta muốn tới phúc địa Linh Hư!"
Phúc địa Linh Hư!
Hoàn Nhan Cốt khó hiểu: "Ngươi tới phúc địa Linh Hư làm gì?"
Diệp Quân khẽ cười: "Hoàn Nhan cô nương, ta đã tới vũ trụ Quan Huyên rồi, con đường tiếp theo để ta đi một mình đi! Cảm ơn cô đã đưa ta đến đây! Số tiền ta nợ cô... đợi sau khi ta nhận tổ quy tông ta sẽ trả cho cô, được không?"