Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói rồi hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh vô tận, nhẹ giọng nói: “Thật ra ta cũng rất thích nơi này, nơi này không chỉ có thể chứa đựng mọi thứ, còn có thể khiến người ta cảm thấy thoải mái, bởi vì ở đây, không có trách nhiệm, không có kẻ thù và không có tính toán…”

Từ Thụ nhìn Diệp Quân trước mặt, nhìn một hồi nàng ta ấy hơi cúi đầu, không nói gì.

Diệp Quân nhẹ giọng nói tiếp: “Mọi người đều nói với ta rằng ta nên làm gì, ta không nên làm gì, nhưng chưa bao giờ có ai hỏi ta muốn làm gì…”

Hắn từ từ nhắm hai mắt lại: “Chuyện của Từ Kính khiến ta hiểu ra bản thân mình muốn gì, bắt đầu từ hôm nay còn ai dám ỷ mạnh hiếp bắt nạt ta nữa, dám làm tổn thương ngươi ta yêu nữa, ta nhất định khiến cho kẻ đó hiểu thế nào là vua dựa dẫm”.

Một tiếng cô cô!

Thiên hạ vô địch!

Trên thảo nguyên bát ngát, trời cao xanh thẳm và trong vắt, không một gợn mây.

Hai người lẳng lặng nằm dài.

Diệp Quân ngắm trời xanh thăm thẳm, khẽ cười: “Thực ra, nếu được lựa chọn, ta sẽ không muốn nhận tổ quy tông sớm như vậy, một mình xông pha ngoài thế giới thật sự không dễ dàng gì, nhưng chắc chắn sẽ không nhiều trách nhiệm như bây giờ”.

Nói đoạn, hắn lại lắc đầu: “Ta có dự cảm rằng, Vĩnh Sinh Đại Đế chết rồi, nhất định sẽ lại có đối thủ mạnh hơn nữa xuất hiện, mệt mỏi quá”.

Từ Thụ cười nhẹ: “Nếu được lựa chọn, liệu ngươi có chọn có được một gia thế xuất thân mạnh như vậy không?”

Diệp Quân bất chợt quay đầu nhìn về phía Từ Thụ: “Lúc ở suối nước nóng, cô đã khôi phục toàn bộ ký ức, hoặc tối thiểu thì cũng là một bộ phận ký ức rồi, đúng không?”

Từ Thụ chỉ im lặng nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân cười cười: “Nếu ta không phải là con của Kiếm Chủ Nhân Gian, sau lưng cũng không có ba kiếm vô địch thì cô có làm như vậy không?”

Từ Thụ vẫn chỉ lặng lẽ nhìn hắn.

Diệp Quân chầm chậm nhắm mắt lại: “Từ Thụ cô nương, cô không cần diễn kịch trước mặt ta đâu, Diệp Quân ta đây luôn tự biết mình, ai thích ta, ai muốn lợi dụng ta, ta đều hiểu rõ. Ta vẫn luôn nói, ta tin rằng Bát Uyển thật lòng thích ta, còn về phần cô… Cô không phải Bát Uyển, cô là Từ Thụ”.

Từ Thụ trầm mặc hồi lâu mới khẽ nói: “Ta đã hiểu vì sao ngươi lại thích Từ Kính cùng Bát Uyển đến thế. Bởi vì, hai người bọn họ từ trước tới nay chỉ coi ngươi là Diệp Quân mà không phải là thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên…”

Diệp Quân nhẹ nhàng cười: “Nói ra thì đúng là có hơi lập dị. Ta có một thân thế vô địch, thế gian biết bao người ao ước được như ta, ta lại còn ở đây mà oán giận, thật đúng không rất không biết điều”.

Nói đến đó, hắn hít sâu một hơi rồi mới tiếp tục: “Một khi đặt chân trên con đường tu đạo này là sẽ không còn đường lui, chỉ có thể thẳng tiến, không thể ngoái lại… Ta sẽ cố gắng, nhất định sẽ có một ngày, ta có thể đi tới độ cao ngang cha và cô cô mình”.

Tâm thái của Diệp Quân rất thoải mái, đối với hắn, cuộc sống có khó khăn, áp lực có lớn, thỉnh thoảng phàn nàn vài câu coi như xả tâm tình cũng không sao.

Nhưng sau khi phàn nàn than thở, vẫn phải tiếp tục cố gắng bước tới.

Vì trách nhiệm!

Mỗi người trên thế gian đều có trách nhiệm của mình, mỗi người đều phải ra sức phấn đấu.


Diệp Quân hắn đây gặp nhiều gian khổ, nhưng đâu thiếu người còn gian nan hơn hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK