Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, hắn chợt phát hiện, cuộc đời con người thật ngắn ngủi. Trong kiếp này, hắn thấy mình vẫn còn nhiều điều nuối tiếc.

Hắn còn đang chờ Chân tỷ của mình…

Hắn không cam lòng, hắn muốn sống.

Song lúc này, hắn chỉ có thể chờ chết thôi.

Đời người nhiều lúc như vậy, còn trẻ thì ý chí cao hơn trời, tự quyết định số phận của mình. Nhưng sau khi ra ngoài lăn lộn một thời gian thì mới biết thế nào là gian khó, mệnh của mình còn mỏng hơn tờ giấy.

Đành vậy!

Tuyệt vọng!

Khi hắn đang không biết kêu ai thì mới phát hiện mình nhỏ bé tới nhường nào.

Diệp Quân chầm chậm ngẩng đầu lên, sau đó hắn chợt nhớ tới lời cô cô từng nói: “Đã từng thật sự thấy tuyệt vọng bao giờ chưa?”

Tại sao cô cô lại muốn hắn trải qua cảm giác này?

Lẽ nào chỉ để cho vui?

Không!

Cô cô muốn hắn tự nhìn nhận mình.

Nhìn rõ bản thân!

Làm chính mình!

Chứ không phải là cháu của người đàn ông áo xanh, con trai của kiếm chủ hay cháu của cô gái váy trắng.

Tiếc là, hắn đã hiểu ra quá muộn.

Đúng lúc này, Diệp An ở trên cao bỗng đốt cháy thể xác, sau đó cô ấy cầm trường thương tấn công người thần bí.

Người thần bí ngoảnh lại nhìn Diệp An, Diệp Quân tạm thời được buông tha. Sau khi thoát khỏi trói buộc, hắn chạy nhanh tới cạnh Táng Cương, sau đó rạch vào động mạch trên tay mình rồi đưa tay tới miệng Táng Cương, sau đó run giọng nói: “Này, mau hút đi!”

Hắn không muốn chết!

Hắn còn phải gặp con mình.

Chân tỷ vẫn đang chờ hắn.

Hắn phải sống sót!

Táng Cương thấy máu nhỏ thì sáng mắt lên rồi hút lấy hút để.

Uỳnh!

Đúng lúc này, Diệp An lại bị đánh bay. Lần này, khi cô ấy dừng lại thì cơ thể đã vỡ vụn, chỉ còn lại linh hồn mờ ảo.

Thấy thế, Diệp Quân đỏ mắt nói: “Tỷ tỷ, đừng đánh nữa, mau đi đi!”

Diệp An lườm Diệp Quân rồi mắng: “Ta là tỷ tỷ của đệ thì sao bỏ đi được? Ta đã nói rồi, chỉ ta mới được bắt nạt đệ, người khác thì không”.

Nói rồi, linh hồn của cô ấy lại bùng cháy, sau đó cô ấy lại tiếp tục tấn công người thần bí, còn người thần bí thì chỉ khẽ phất ống tay áo.

Bụp!

Diệp An lại bị đánh bay, khi dừng lại được thì linh hồn cùng thể xác đã biến mất một cách nhanh chóng.

Diệp An thều thào: “Đệ đệ, tự bảo trọng!”

Dứt lời, linh hồn của cô ấy đã hoàn toàn biến mất.

“Tỷ tỷ!”

Mắt Diệp Quân như muốn nứt ra.

Người thần bí chợt nhìn sang hắn rồi nói: “Bình tĩnh, sắp được đi cùng nhau rồi”.

Cô ta đang định ra tay thì Diệp Quân chợt nhìn sang Táng Cương: “Táng Cương, ngươi…”


Táng Cương ngẩng đầu lên rồi nói: “Ta không phải Táng Cương, ta là…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK