Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Bán Tri bình tĩnh nói: “Tộc Thiên Long các ngươi có hy sinh nhiều bằng ta không? Ngươi đã bao giờ thấy người của nhà họ Lý ta vào thư viện kết bè kéo cánh vì lợi ích bao giờ chưa?”

Sắc mặt Ngao Trấn vô cùng khó coi, gã đã không còn gì để nói.

Người trước mặt là Lý các chủ nắm quyền từ thời Kiếm Chủ Nhân Gian đến tận bây giờ, bà chưa bao giờ cho phép người của nhà họ Lý vào thư viện nắm quyền lực cốt lõi.

Ngao Thiên Thiên khẽ thở dài: “Đều là lỗi của ta”.

Lý Bán Tri nhìn Ngao Thiên Thiên, khẽ nói: “Thiên Thiên cô nương, cô đừng tự trách, đây không phải lỗi của cô, bản tính của con người vốn tham lam, cô cũng vẫn còn trẻ, mà mấy năm nay cô vẫn luôn đi theo Viện trưởng nên không biết tộc Thiên Long đã làm những gì, nếu nói là sai thì là thư viện sai, vì chế độ chưa hoàn chỉnh, Quan Huyên Pháp vẫn chưa được thực hiện đến nơi đến chốn, khiến rất nhiều thế gia và tông môn có cơ hội thừa cơ lợi dụng…”

Trong mắt Ngao Thiên Thiên hiện lên vẻ phức tạp, sau đó nhìn Diệp Quân nơi cách đó không xa, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Quân… có thể đừng giết họ không? Cho họ đi lưu đày, không cho họ ở vũ trụ Quan Huyên nữa được không…”

Cô ấy biết lần này tộc Thiên Long đã phạm sai lầm lớn, nhưng cô ấy cũng không có cách nào khác, dù sao cũng là tộc nhân thân thiết nhất của mình, cô ấy không trơ mắt nhìn họ chết được.

Diệp Quân nắm chặt tay, vẻ mặt không cảm xúc, hắn cũng không nói gì.

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Quân.

Sự sống chết của tộc Thiên Long đều phụ thuộc và quyết định của Diệp Quân.

Trên bầu trời, Tịnh tông chủ nhìn Diệp Quân bên dưới, đôi mắt cô ta tĩnh lặng như nước, trong mắt không có bất kỳ dao động nào, nhưng ánh mắt đã dần trở nên lạnh lùng.

Lúc này, đất trời đều im lặng.

Tim toàn bộ cường giả của tộc Thiên Long đều vọt lên tận họng, giờ phút này họ mới thực sự nhận ra vị viện trưởng này muốn giết mình, nếu Diệp Quân thật sự không nương tay thì hôm nay tộc Thiên Long sẽ chết hết.

Mặc dù Ngao Trấn rất kiêu ngạo nhưng giờ phút này gã cũng không dám thở mạnh, gã đã bình tĩnh lại, không dám nói nữa.

Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân, cô có thể cảm nhận được hắn đang đấu tranh, rất đau khổ.

Cô cũng rất đau lòng.

Nhưng, cô thực sự không có lựa chọn nào khác!

Phía sau cô, toàn là người thân…

Lúc này, Lý Bán Tri thở dài, bà đi ra nói: “Viện trưởng, tuy tộc Thiên Long phạm sai lầm lớn, nhưng họ cũng từng có công với thư viện, so sánh công tội, có thể miễn khỏi tội chết”.

Thật ra bà không muốn xin hộ!

Bởi vì những việc làm của tộc Thiên Long mấy năm nay thật sự rất quá quắt, nhất là lần này, đến cuộc thi Vạn Châu mà cũng dám trắng trợn can thiệp, không chỉ vậy còn dám phong tỏa Thanh Châu, muốn tàn sát Kiếm Tông diệt khẩu, đến người của nội các mà cũng dám động vào… Quan trọng nhất là toàn tộc xuất trận, không hề coi trọng Quan Huyên Pháp, không ngần ngại đối đầu với Kiếm Tông…”

Một loạt việc làm này không khác gì tạo phản, không đúng, những việc làm này còn tệ hơn cả tạo phản.

Bọn họ đã coi vũ trụ Quan Huyên là của tộc Thiên Long mình.

Tội này có chết cả trăm lần cũng không quá đáng.

Nhưng bà vẫn đứng ra.

Nguyên nhân đương nhiên là vì Ngao Thiên Thiên, bà không muốn Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên vì chuyện này mà rạn nứt tình cảm, đôi bên đều không vui, hơn nữa bà cũng nhìn ra được Diệp Quân đang do dự, sở dĩ hắn do dự đương nhiên cũng là vì Ngao Thiên Thiên.

Cô nương này theo hắn vào sinh ra tử bao nhiêu năm, bây giờ hắn lại định giết toàn tộc của cô ấy ngay trước mặt cô ấy…

Rất khó xử!

Các gia tộc, tông môn xung quanh đều nhìn Diệp Quân, chờ đợi quyết định của hắn.

Giờ này, ngày càng có nhiều cường giả tông môn thế gia tới, Thanh Châu xảy ra chuyện lớn thế này, khiến cả vũ trụ Quan Huyên đều chấn động.

Giờ này, Trấn Tuyết của Trấn tộc cũng bất ngờ đứng ra, cô ta nhìn Diệp Quân: “Viện trưởng, chuyện này đúng là lỗi của tộc Thiên Long, nhưng họ đã có những đóng góp to lớn cho vũ trụ Quan Huyên, ta thấy có thể miễn tội chết…”

Thấy Trấn Tuyết đứng ra, rất nhanh ngày càng có nhiều người đứng ra cầu xin giúp.

Dù sao mối quan hệ của tộc Thiên Long ở vũ trụ Quan Huyên cũng rất rộng, mà lúc này Diệp Quân lại không tỏ rõ thái độ, mọi người đều biết hắn đang do dự, lúc này mọi người đứng ra xin giúp, một là cho Diệp Quân cầu thang đi xuống, hai là có thể khiến tộc Thiên Long nợ mình một ân huệ…

Đây là cơ hội ngàn năm có một.

Ngày càng có nhiều người cầu xin thay…

Lúc này, thím Kiều bên cạnh Diệp Quân bỗng ngã xuống, bà nhìn Diệp Quân đã dao động, hơi hoang mang và tuyệt vọng, khẽ nói: “Vậy nên… con trai của thường dân chết là chết, không quan trọng chút nào phải không?”

Người Diệp Quân run lên dữ dội, hắn mở mắt, giận dữ nói: “Theo luật của Quan Huyên Pháp, toàn bộ thiên long của tộc Thiên Long có mặt ngày hôm nay đều phải chết, những thiên long còn lại của tộc Thiên Long bị đày ra khỏi vũ trụ Quan Huyên, không bao giờ được về nữa! Quan Huyên Vệ, lập tức chấp hành! Ngay bây giờ!”

Sắc mặt của tất cả cường giả tộc Thiên Long đều thay đổi đột ngột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK