Vu Đạo Thiên nói: “Bây giờ chắc là Diệp Quân đang ở hoàng thành Đại Chu, chúng ta đến hoàng thành Đại Chu sao?”
Đại Tế Sư lắc đầu: “Bảo hắn đến đây”.
Vu Đạo Thiên hơi khó hiểu.
Đại Tế Sư chỉ sang bên phải, tất cả cường giả nhìn theo ngón tay ông ta, một pháp tắc tinh quang cực lớn xuất hiện trong tinh không ở cuối tầm nhìn, ở chính giữa trận pháp là một trận pháp dịch chuyển.
Vu Đạo Thiên hơi ngờ vực: “Đại Tế Sư, đây là?”
Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ”.
Vu Đạo Thiên: “…”
Đại Tế Sư lại nói: “Diệp Quân và người đứng sau hắn không đáng lo, mục đích chính của chúng ta là giải quyết Thủy tổ nền văn minh Thiên Hành, trận pháp này chuẩn bị cho ông ta, gửi chiến thư cho Diệp Quân, bảo hắn đến đây quyết chiến với tộc Đại Vu”.
Vu Đạo Thiên trầm giọng nói: “Nếu hắn không đến thì sao?”
Đại Tế Sư bình tĩnh nói: “Nếu hắn không đến thì hủy diệt hết tất cả vũ trụ nền văn minh có liên quan đến hắn, dù sao đây cũng là chuyện đơn giản với chúng ta, không phải à?”
Vu Đạo Thiên gật đầu: “Đã rõ”.
Đại Tế Sư nhắm mắt lại: “Đi đi”.
Vu Đạo Thiên gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Gửi chiến thư!
Thế Tông ở một bên nhìn Đại Tế Sư đó, không nói gì, không lâu sau một chiến thư bay vào trong hoàng thành Đại Chu.
Chu Phạn đứng trên tường thành nhận lấy chiến thư, cô ta mở ra đọc, một lúc sau cô ta nhíu chặt mày.
Lúc này Đạo Quân và Từ Thiên xuất hiện bên cạnh Chu Phạn, Đạo Quân trầm giọng nói: “Bệ hạ?”
Chu Phạn không nói gì mà đưa chiến thư cho Đạo Quân, Đạo Quân vừa mở ra, Từ Thiên đến gần, sau khi đọc nội dung, Từ Thiên nổi giận: “Mẹ kiếp”.
Đạo Quân nhìn Từ Thiên: “Văn minh chút đi”.
Từ Thiên chắp hai tay lại, sau đó trầm giọng nói: “Tộc Đại Vu gì đó có ý gì đây? Lại dám ngông cuồng tuyên bố thế à, thật là kiêu ngạo…”, ông ta nhìn Chu Phạn, tự hào nói: “Bệ hạ, Từ Thiên chấp nhận chiến thư đi đánh với tộc Đại Vu này”.
Từ sau khi hưởng được nhiều lợi từ Diệp Quân, thực lực của ông ta tăng lên rất nhiều, bây giờ cực kỳ tự tin.
Chu Phạn bình tĩnh nói: “Tộc Đại Vu là nền văn minh vũ trụ cấp năm, chẳng thua kém gì nền văn minh Thiên Hành”.
Nghe thế vẻ mặt Từ Thiên cứng đờ.
Nền văn minh vũ trụ cấp năm!
Bây giờ Đại Chu vẫn là nền văn minh vũ trụ cấp bốn… đến đối đầu với nền văn minh vũ trụ cấp năm ư?
Từ Thiên chắp hai tay lại: “Ta rút lại lời vừa nói”.
Đạo Quân thấp giọng nói: “Ngươi rút lại cái gì chứ? Người xuất gia nói thì phải giữ lời, nếu ngươi đến đó thì không cần lo lắng, ta nhất định sẽ nhặt xác của ngươi”.
Từ Thiên sầm mặt nói: “Đạo Quân, nói thế nào, chúng ta cũng là hoạn nạn có nhau mà, ngươi chẳng tốt lành chút nào. Ta đại diện cho Phật tổ khinh bỉ ngươi!”
Đạo Quân: “…”,
Chu Phạn bỗng nói: “Chuyện này phải để huynh ấy đưa ra quyết định”.
Nói rồi cô ta lấy bùa truyền âm ra rồi bóp nát.
Cô ta không liên hệ với Diệp Quân mà là Tịnh Sơ, vì lúc Diệp Quân tiếp nhận truyền thừa từng truyền âm cho cô ta bảo nếu có chuyện gì cứ liên hệ với Tịnh Sơ.
Sau khi truyền âm, Chu Phạn ngẩng đầu lên nhìn tinh không, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Từ Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, khẽ nói: “Cậu Diệp… lần này ta không gánh được… thật xin lỗi”.
Trong Tiểu Tháp, Tịnh Sơ ngồi khoanh chân dưới đất đang tu luyện, bà ta đã thu hoạch được khá nhiều thứ trong trận đánh với Phục Võ trước đó, khoảng thời gian này thực lực của bà ta cũng được nâng cao khá nhiều.